Nguy Dã mờ mịt nhìn đồng đội bị bắt đi, bình luận đều sắp cười đến điên.
"# về việc điểm nhanh nhẹn của tôi quá cao, bỏ đồng đội mà chạy #"
"Ha ha ha ha streamer chuẩn bị làm gì đây, đi cứu bọn họ hay là chờ bọn họ được thả?"
Nguy Dã lấy lại tinh thần, nói với người xem: "Kia nhất định cũng là một cái phó bản, tôi sẽ nghĩ cách theo vào."
Cục cảnh sát cũng ở gần đó, Nguy Dã trực tiếp đi vào tự thú, vì tội danh phá hư văn vật nên bị đưa vào ngục giam.
Hắn cùng ba người kia không ở cùng một phòng giam, thời điểm ăn cơm mới nhìn thấy Cố Thanh Hoài và Cố Thanh Nguyên, nhưng nhìn khắp nơi, cũng chẳng thấy Du Thước.
Nguy Dã bưng mâm đồ ăn muốn chạy qua, bị bạn cùng phòng giam số 208 ngăn lại: "302, cậu đi đâu?"
302 là số của Nguy Dã, hắn chỉ chỉ cái bàn phía trước, nói: "Tôi nhìn thấy bạn."
"Bạn thì sao, ở đây chỉ có anh mới có thể che chở cậu......" Lời kiêu ngạo chưa nói xong, Cố Thanh Hoài nhìn thấy Nguy Dã thì đã đi tới, hờ hững bẻ ra ngón tay của 208: "Cút, đừng chạm vào cậu ấy."
208 kêu thảm thiết một tiếng, che lại ngón tay sưng đỏ, gã rất có thế lực trong ngục giam, hung tợn trừng Cố Thanh Hoài: "Mày biết tao là ai không?"
"Biết chứ." Cố Thanh Hoài liếc con số trước ngực gã một cái, nhàn nhạt nói: "208."
208: "Hay lắm, tao thấy gan mày to đấy!"
Gã đang muốn săn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/2474523/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.