Khoảnh khắc Nguy Dã nhận ra có điều gì đó không ổn, liền ấn nút bộ đàm.
Không lâu sau, thân ảnh của Cố Thanh Hoài xuất hiện ở cửa, Nguy Dã chạy tới bên cạnh y.
“Làm sao vậy, cậu không sao chứ?” Cố Thanh Hoài trước tiên là xem Nguy Dã.
Ngay sau đó y nhìn theo phương hướng mà Nguy Dã chỉ thấy được Cố Thanh Nguyên, ánh mắt kinh ngạc hỏi: “Sao cậu lại tới đây?”
Cố Thanh Nguyên: “Tất nhiên là tới chinh phục phó bản.”
Nguy Dã ngốc, hắn không nghĩ tới Cố Thanh Hoài quen biết đối phương, sau đó hắn từ trên bản đồ hệ thống phát hiện manh mối.
Người đàn ông nhìn giống Cố Thanh Hoài y như đúc, là chấm tròn thứ ba trên bản đồ.
Cái quỷ gì vậy, cái mảnh nhỏ này thật không biết tốt xấu!
“Xin lỗi, vừa rồi chỉ là chọc cậu chút thôi.” Đối phương vươn tay, ôn hòa nói: “Tôi là Cố Thanh Nguyên, em trai song sinh của Cố Thanh Hoài.”
Nguy Dã không vui, không phản ứng y.
Chủ động bắt tay bị cự tuyệt, Cố Thanh Nguyên cũng không buồn bực, biết nghe lời phải đem tay thu về. Y nhìn về phía Cố Thanh Hoài, buồn rầu nói: “Bạn của anh giận em rồi.”
Không cần hỏi, cũng biết đã xảy ra chuyện gì. Cố Thanh Hoài hừ lạnh một tiếng: “Ai kêu cậu chơi trò này? Tôi thấy cậu là thèm bị đánh.”
Cố Thanh Nguyên hơi khom người, cười đối diện với đôi mắt vẫn còn sợ hãi của Nguy Dã, lại lần nữa thành khẩn xin lỗi: “Vừa nãy đã làm cậu sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/2474502/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.