"Đã đến trạm cuối lò hoả táng Thái Bình, mong hành khách chú ý an toàn khi xuống xe."
Sau hơn mười phút, tuyến xe số 404 đã tới trạm cuối. Xuống xe, mọi người quay đầu lại nhìn xe buýt phía sau, tài xế đỗ xe vào khu nghỉ ngơi, cả người và xe đều bình thường.
"Ban ngày cùng buổi tối có vẻ khác biệt cũng quá lớn." Có người nói thầm.
"Lần trước chúng ta xuống xe sớm, đâu có tới chỗ này, cốt truyện chắc là còn chưa bắt đầu."
"Một cái lò hoả táng tên Thái Bình, chuyện hài lạnh là đây sao."
Cửa lò hỏa táng mở rộng, "lò hoả táng Thái Bình" năm cái chữ to treo ở trên cửa, trong chữ bình có một từ bì rớt sơn, hơi có chút buồn cười.
Ban ngày ban mặt, nắng hè chói chang, nhưng vừa vào cửa, lại cảm giác được cái lạnh lẽo đặc biệt có trong lò thiêu.
Một nhân viên công tác đi ra, thấy bọn họ nói: "Các cậu là người mới tới à, đi cùng tôi."
Mọi người nhìn nhau, đều lựa chọn đi theo cốt truyện, theo nhân viên công tác vào văn phòng giám đốc.
Quy trình phỏng vấn rất đơn giản, giám đốc tùy tiện hỏi mấy vấn đề, liền tuyên bố bọn họ được tuyển dụng.
Các NPC rất thông minh, phân công vị trí cho từng người theo sở trường và đặc điểm của họ, Nguy Dã thành người nhập liệm, Hàn Phỉ Phỉ là quàn linh cữu và phục vụ mai táng, Ngô Loan là người hoả táng, mà Cố Thanh Hoài cùng hai người chơi nam thoạt nhìn tương đối khỏe mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/2474500/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.