Sau khi Nguy Dã vào động, những người liên quan đều chờ ở lối vào sau núi.
Nói chung, bọn họ hoặc là nhìn thấy Nguy Dã thất vọng trở về, hoặc là sẽ nhìn thấy hắn mang Khổ Giới đại sư về, lại không nghĩ rằng sẽ không thấy bóng người.
Hoàng trưởng lão giật mình nói: "Lẽ nào rơi xuống vách núi? Nhưng tôi rõ ràng nhìn thấy cậu ta đi vào mây mù trên cao!"
Đến trên cao, trượt chân rơi xuống cũng không phải không có khả năng, vài vị tăng nhân đều niệm kinh.
Chỉ có Lam Vân chém đinh chặt sắt: "Sẽ không."
Đợi lâu không thấy người, mọi người thở dài đi về.
Lam Vân nhíu mày, muốn tự mình đi lên nhìn, nhưng khinh công của y không cho phép, chỉ có thể thỉnh thoảng đi phía sau núi nhìn một chút.
Chờ đến tận hai ngày sau, y rốt cuộc nhìn đến một bóng dáng mơ hồ.
Trong hai ngày này Nguy Dã chưa ăn cơm, tốc độ hắn trở về lại nhanh hơn so với khi đi, Lam Vân giật mình phát hiện ánh mắt hắn trong trẻo, hai má ửng hồng, nhìn như tràn đầy sức sống
"Huynh đây là......?"
"Khổ Giới đại sư đem công lực truyền lại cho tôi." Y nhận được đáp án vô cùng bất ngờ.
Nguy Dã trở lại Thiếu Lâm Tự, khi biết được tin tức này, mọi người đều không dám tin.
Phương trượng cũng là vẻ mặt kinh nghi: "Khổ Giới sư thúc lại có phương pháp truyền công?"
Ở trên giang hồ còn chưa xuất hiện loại công pháp này, để tránh phiền phức, Nguy Dã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/2474484/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.