Ớt đại vương hoài nghi nhân sinh nhịn không được đỡ đầu, nội tâm tang thương không thôi.
Bị sinh vật biến thái kỳ dị nào đó dòm ngó, thực sự làm Ớt đại vương đau đầu.
Sinh vật kia rốt cuộc núp ở nơi nào, ngày ngày dòm ngó ớt của mình, đúng là quá biến thái mà.
Mảy may không hề hay biết mình bị Ớt đại vương trong lòng mắng là biến thái, tướng quân đại nhân nhanh chóng chém giết sạch sẽ đám trùng không có đầu óc còn tán loạn ở xung quanh, nhanh đến mức nhóm thôn dân nơm nớp lo sợ tránh ở bên kia hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
Trên đất đầy ắp đoạn tay chân bị cắt cụt, cẩn thận đếm lại thì hơn phân nửa trùng biến dị bị chết ở đây, bị đóng thành băng.
Nhiều trùng biến dị như vậy thì dĩ nhiên sẽ có rất nhiều tinh thạch, nhất là trùng biến dị cấp ba cấp bốn lại càng làm thôn dân thèm muốn, không ngừng nhìn thi thể đám trùng, muốn nói lại thôi.
Số tinh hạch này bọn họ thật sự rất muốn chiếm làm của riêng, nếu có thể mang đi bán thì có thể kiếm được không ít tiền.
Chẳng qua những con trùng này căn bản không phải bọn họ giết, xét về tình về tính thì bọn họ không thể muốn đám tinh hạch kia, chỉ có thể thầm thèm muốn mà thôi.
Nam nhân không thèm để tâm tới mớ tinh hạch trên mặt đất, nhấc chân muốn bỏ đi, Chu Bách Triết vội vàng quơ lá cây, kinh ngạc nói: "Chờ đã, số tinh hạch kia anh không cần à?"
Nhóm thôn dân lập tức vểnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-bi-chinh-minh-cay-khoc/618614/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.