Quả nhiên không phụ kì vọng của hắn, Thẩm Gia Kỳ sắc mặt xoát địa thay đổi, cô nhanh chóng dời tầm mắt, bởi vì quần lót ma sát khiến cho sắc mặt cô hồng nhuận.
Thẩm Tĩnh Di thấy em gái thần sắc có chút cổ quái, cho rằng cô lại có chỗ nào không thoải mái, chạy nhanh hỏi:
"Làm sao vậy? Sắc mặt em không được tốt? Bị cảm vẫn chưa khỏi sao?” Nói xong liền đi tới sờ lên trán Thẩm Gia Kỳ.
Thẩm Gia Kỳ nào dám để chị gái đến đây để thấy cái cảnh tượng bất kham này được, vì thế chạy nhanh giải thích nói:
“Không có không có, chỉ là em thấy bồn hoa có mấy lá cây màu vàng cho nên…. có phải cây đã bị sâu ăn rồi không?”
Thẩm Tĩnh Di vừa nghe, quả nhiên bị dời đi lực chú ý, gật gật đầu nói:
“Cũng có khả năng, em ăn trước đi, chị ra ngoài xem thế nào, nếu là mà có sâu thật thì chị phải đi mua thuốc mới được!”
Thẩm Gia Kỳ lúc này mới hơi chút lấy lại bình tĩnh, nhưng cô vẫn không biết nên đối mặt như thế nào với anh rể, vì thế chỉ có thể cúi đầu ăn cơm.
Lương Thiệu Dương đương nhiên sẽ không bỏ qua cô em vợ ngây ngô này của hắn được, hắn cố ý cầm lấy chiếc đũa, hướng dưới lòng bàn chân Thẩm Gia Kỳ mà ném, sau đó làm bộ không cẩn thận bộ dáng liếc hướng Thẩm Gia Kỳ:
"Ai, chiếc đũa không cẩn thận rớt, Gia Kỳ có thể giúp anh rể nhặt nó được chứ?”
Anh rể đúng là tên khốn! Còn chơi nhặt đũa! Hắn tưởng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-bi-anh-re-thao/1137126/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.