Chương trước
Chương sau
Giọng nói của Tần Sảng, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Như vậy rốt cuộc là thi tốt hay là không tốt đây?
Trong lúc đang trầm tư, bọn họ nhìn thấy Tiết Tịch chậm rãi nhíu mày.
Cô cảm thấy có chút không ngờ tới, lúc cô làm bài thi cảm thấy đã đúng hết, tại sao lại bị trừ mười hai điểm?
Nhưng bộ dáng này của cô lại khiến mọi người hiểu lầm.
Tiết Dao bỗng thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ chỉ thi được mấy chục điểm, nên Tần Sảng mới kinh ngạc như vậy, dù sao lúc thi thử Toán cô cũng đạt điểm tuyệt đối.
Tiết Dao trong lòng có chút hả hê, liếc nhìn Phạm Hãn một cái, rồi giả vờ nói: “Chị họ, thi không tốt cũng đừng buồn quá, dù sao đây cũng là cuộc thi Olympic Toán, đề bài rất khó, cũng có nhiều người thi chỉ được mấy chục điểm.”
Thầy Lưu đối với Tiết Tịch tràn đầy hy vọng, nhưng nghe xong những lời này cũng hơi sững sờ một chút, nén thất vọng trong lòng xuống an ủi: “Bạn học Tiết Tịch, em đừng nản lòng!”
Phạm Hãn nâng cằm, quay đầu nhìn về phía cô, đáy lòng có một chút đắc ý.
Quả nhiên, chưa từng được trải qua bồi dưỡng thi Olympic Toán chính thức, thì không thể nào làm được! Cuộc thi thử lần trước do hắn nhất thời sai sót nên mới bị cô dẫn trước, lần này cuối cùng cũng phát huy được thực lực của mình.
Đúng, đã vậy rồi, Tiết Tịch không phải nên công nhận hắn sao?
Trong số những người còn lại có những học sinh vốn dĩ không vừa mắt Tiết Tịch muốn nói vài câu chế giễu nhưng nghĩ tới dáng vẻ nhàn nhã của cô lúc sáng khi lên lớp, lời đến miệng vẫn nên nuốt lại thì hơn.
Rất nhanh có vài người cúi đầu cầm lấy điện thoại, nặc danh đăng lên trang của trường. Loading...
---------Hiện trường trực tiếp! Đã có kết quả! Ai đó bị ngã ngựa rồi!
---------- ?? Hóng điểm số!
-------------Chức học bá không còn giữ được nữa rồi?
-------------Điểm số! Up điểm số!
Trên trang có rất nhiều bình luận, Tần Sảng vẫn còn đang trong trạng thái kinh sợ, cô gái bình thường thích mắng chửi người khác nay chỉ ngồi nuốt nước bọt.
Đề củ cuộc thi nếu đưa cho người bình thường làm được 88 điểm đã là giỏi lắm rồi!
Tiết Dao cười nói: “Người bình thường không chừng cũng thi được mười mấy điểm, vậy nên, chị họ rốt cuộc chị thi được bao nhiêu điểm vậy?”
Tiết Tịch chưa kịp nói, Tần Sảng đã hét to: “288!”
“Cái gì? Là tôi nghe nhầm, hay cậu nói nhầm vậy?
“Hơn một trăm điểm sao? 188 điểm nghe còn tin được.”
“288 điểm? Đùa sao! Tần Sảng, cậu lại chém gió đấy à?”
“Chắc là 88 điểm chứ gì?”
Phạm Hãn và Tiết Dao mở to mắt không thể tin được, chắc chắn Tần Sảng nói nhầm rồi...
Lão Lưu sớm đã bước nhanh về phía Tiết Tịch, sắc mặt kinh ngạc: “Tiết Tịch, bao nhiêu điểm?”
Tiết Tịch đưa điện thoại cho ông xem, Lão Lưu cầm lấy, sau khi nhìn một cái đột nhiên cảm thấy hoa mắt, ông dùng bàn tay khô ráp lau mắt, nhìn lại một lần nữa, mặc dù màn hình điện thoại không to bằng màn hình máy tính nhưng con số kia vẫn hiển thị rõ ràng: “288 điểm!”
Tiết Tịch bỏ ngoài tai những lời bàn luận xung quanh, chậm rãi nói: “ Thầy Lưu, có phải em làm bài quá kém hay không?”
Lão Lưu: “?”
Lão Lưu rút khóe miệng giải thích với cô: “Đây không phải là cuộc thi bình thường. Cuộc thi Ngôi sao Toán học từ lúc bắt đầu đến nay, điểm số cao nhất toàn quốc từng đạt là 271 điểm, đó là một thiên tài, sau đó đại diện Hoa Hạ tham gia cuộc thi quốc tế IMO, chỉ thiếu một chút là giành được huy chương vàng lấy vinh quang về cho đất nước.”
Nói xong thầy không lỡ trả Tiết Tịch điện thoại, xem lại con số kia một lần, lại một lần, kích động đến nỗi tay cũng run lên.
Lúc này, một hồi chuông điện thoại vang lên.
Lão Lưu rút chiếc điện thoại nhái, được sản xuất trong nước từ trong túi áo ra nghe, đối phương là trưởng nhóm Toán học thầy Trương, giọng nói từ điện thoại truyền đến như thể đang rất rảnh rỗi: “Lão Lưu, Phạm Hãn lớp thầy thi được bao nhiêu điểm?”
Lão Lưu ngây người: “212 điểm.”
Thầy Trương cười: “Không tồi, không tồi, giải nhất chắc rồi! Haha, nhưng xem ra giải nhất lần này lại thuộc về bạn học Tôn Kiệt của trường chúng tôi rồi, haha, em ấy thi được 224 điểm!”
Lão Lưu theo lẽ nói: “Chúc mừng chúc mừng.”
“Kết quả này có gì đâu mà chúc mừng, giải nhất thuộc về trường chúng tôi không phải đã quá rõ ràng rồi hay sao? Trường quốc tế các ông có thể đào tạo ra một giải nhất cũng coi như tốt rồi, nhưng mà lão Lưu này, tôi vẫn nên nói với ông, ông xem với trình độ toán học của ông có thể đến Nhất Trung dẫn đội thi Toán, nhưng ông lại nhất định nhìn trúng trường học Quốc tế với mức lương cao, bây giờ nghĩ lại thật đáng tiếc, chúng ta thân là giáo viên, điều đáng để tự hào nhất không phải là kiếm được nhiều hay ít tiền, mà là bồi dưỡng ra bao nhiêu học sinh ưu tú, có phải không?”
Nếu như ngày thường, Lão Lưu sớm đã ngắt điện thoại rồi.
Thầy Trương gọi điện lần này rất rõ ràng là để chế giễu ông, nhưng bây giờ Lão Lưu tràn đầy tự tin, eo cũng cứng lại, ông đứng thẳng người, sảng khoái nói: “Lão Trương à, bao nhiêu năm rồi, tôi cảm thấy những lời này của ông thật là đúng! Nhưng mà nói đến giải nhất, e là ông hết hy vọng rồi.”
Thầy Trương ngây người: “Ông có ý gì?”
Lão Lưu hất cằm lên: “Ồ, vừa rồi tôi quên chưa nói, bạn học Tiết Tịch của trường chúng tôi thi được 288 điểm.”
“Cái gì?”
Trên sân vận động của trường học.
Tất cả người của hội Liệt Diễm đều tập trung đầy đủ, mọi người xếp thành một hàng ngồi cạnh bậc thang, mỗi người lấy điện thoại ra.
Cao Ngạn Thần đứng đó, một chân đặt trên bậc thang nói: “Tao đã coppy được hai trăm câu chửi, chúng ta có tám người phải chửi tám trăm người, rõ chưa?”
“Rõ!”
Sau đó Cao Ngạn Thần hô lên một tiếng “Bắt đầu”, mọi người lần lượt tiến vào bình luận.
------------- Chắc chỉ thi được mười mấy điểm thôi? Mau đưa kết quả ra đi!
Cao Ngạn Thần: “Có giỏi cậu đi thi đi, cậu thi được tám điểm tôi gọi cậu là ba. Ồ, xin lỗi, cậu đến tư cách tham gia cuộc thi cũng không có.”
...
----------- Kết quả đã được công bố, chuẩn bị cho tốt vào, tôi sắp thông báo điểm số! Các người đừng quá kinh ngạc!
“Đưa điểm ra!”
Ngọn lửa số một căng thẳng hét: “Mọi người chuẩn bị kiểm tra bình luận! Nhất định phải ngăn chặn bọn họ mắng chửi! Kiểm tra bình luận xong, lại nói: “Thi không tốt cũng là ba cậu! Gõ sẵn chữ, sao chép rồi dán vào, đợi lát nữa tiết kiệm thời gian đánh chữ, nhanh, kiểm tra!”
Mấy tên ngọn lửa lướt lướt lướt, nửa phút đã soát được mấy trăm lầu, nhanh chóng đè điểm số xuống.
Lướt, lướt, có người phát hiện hình như có gì không đúng: “Sao tôi không nhìn thấy bình luận ác ý?”
Một người khác hỏi: “Vừa rồi mọi người có nhìn thấy là bao nhiêu điểm không?”
Ngọn lửa số một: “Các cậu tiếp tục lướt, tôi quay lại xem thử.”
Đợi câu ta trèo đèo lội suối tìm ra cái tầng có điểm số kia, ngọn lửa số một sợ đến ngây người.
Cao Ngạn Thần đá cậu ta một phát: “Nói mau.”
“Sao thế, không phải chị Tịch thi được tám điểm đấy chứ?”
Ngọn lửa số một nuốt nước bọt: “288.”
Ngọn lửa số sáu không hiểu lắm về cuộc thi toán học hỏi: “Điểm tổng là bao nhiêu?”
Ngọn lửa số một: “300.”
“…”
Trên sân vận động một khoảng im lặng, ánh nắng gắt chiếu lên người bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy chị Tịch dường như trên người mang sẵn kim quang, hình tượng cũng lớn hơn rất nhiều.
Trong phòng khách Tiết gia.
Diệp Lệ hồi hộp nhập số báo danh vào, tay đang run.
Tiết Thịnh ở bên cạnh bà, cười: “Đã nói là đừng có căng thẳng, Tịch Tịch chỉ là thử sức một chút thôi mà.”
Nói thì nói như vậy nhưng ánh mắt lại dán chặt vào màn hình ipad.
Tiết lão phu nhân cười nhạo: “Căn bản là chẳng thể đạt được thành tích gì, hồi hộp cái gì không biết, thật là, chỉ sợ là điểm số quá thấp làm mất mặt…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.