Editor: Hà Liên Trong một khắc đó Hướng Hoài nhìn sang, Lục Siêu cứng ngắc đưa điện thoại cho hắn: "Lão đại, bây giờ em mới nhớ ra, cửa hàng của chúng ta hai tuần nay chưa nhập hàng, để em đi xem thử!" Nói xong, lập tức chạy nhanh ra ngoài. Sau khi Hướng Hoài đọc được tin nhắn đó, thần sắc hơi sững sờ, trong đôi mắt màu nâu thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh khôi phục lại tinh thần, ngón tay theo thói quen gõ xuống mặt bàn, đường nét lạnh lùng cứng ngắc trên khuôn mặt dần trở nên dịu dàng, một lúc sau, hắn khẽ cười một tiếng. Bạn nhỏ nhìn thì có vẻ nhu thuận, nhưng hoá ra...chỉ là giả bộ. Không thêm wechat của hắn, điều này chứng tỏ cô đối với chuyện "không hẹn hò sẽ chết” đầy sự kháng cự. - - Đối với lời mời kết bạn của Hướng Hoài, Tiết Tịch không đồng ý, nhưng cũng không từ chối, ngộ nhỡ chọc giận đối phương, tim lại đau thì phải làm thế nào? Cô không phải là con dối để cho người khác điều khiển, nhất định phải tìm được cách giải quyết chuyện này. Buổi tối, cô rửa mặt sớm rồi đi ngủ. Ngày hôm sau. Tất cả các thí sinh tập trung ở tầng một, sau đó thì lên xe buýt đi tới địa điểm thi. Loading... Đến cổng trường, thầy Lưu vẫy tay với Tiết Tịch, đợi khi cô lại gần, thầy Lưu thấp giọng nói: "Kì thi lần này không phải là kỳ thi chính thức, vì vậy kiến thức không bị hạn chế, chỉ cần em trả lời đúng câu hỏi là được." Nghe được lời này, hai mắt Tiết Tịch sáng lên. Mấy lần thi thử ở lớp luyện thi cô cung không đạt được thành tích tốt, là bởi vì luôn phải tránh dùng kiến thức của đại học để giải đề, dù sao hôm nay có đường tắt, tội gì mà không tận dụng. Cuộc thi Ngôi sao toán học không để ý đến việc này, vậy thì quá tốt! Hai mắt cô sáng lên, gật đầu một cái. Đợi sau khi Tiết Tịch và các thí sinh cùng nhau bước vào phòng thi, thầy Trương đưa một học sinh đến bên cạnh thầy Lưu, cười haha nói: "Thầy Lưu, nghe nói học sinh Tiết Tịch của trường các thầy tối qua đã ở tại phòng tổng thống!" Thầy Lưu sững sờ: "Thật sao?" Thầy Trương ho khan một tiếng, không nhịn được nói: "Lưu Lệ Viên nói con bé ngại bần yêu phú, sau khi vào phòng liền khua tay múa chân với Lưu Lệ Viên, cuối cùng còn đuổi Lưu Lệ Viên về, thầy xem đây rốt cuộc là chuyện gì. Bọn trẻ bây giờ chỉ biết ham hưởng lạc, hơn nữa trước đây chưa từng thấy nó tham gia thi đấu, người như vậy làm sao mà thi tốt đây?" Bình thường muốn theo đuổi con đường thi đấu này, thì bắt đầu vào cấp ba đã phải theo học, đến lớp mười một ít nhất cũng phải tham gia thi đấu một lần. Ví dụ như Phạm Hãn, năm lớp mười một đã đạt được giải nhì cấp tỉnh, tuy rằng dừng chân ở cấp quốc gia, nhưng để lại ấn tượng trong lòng giáo viên, nên năm nay đặt rất nhiều kỳ vọng vào cậu ấy. Thầy Lưu không biết rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng ông không một chút do dự bảo vệ học sinh của mình: "Thầy Trương, chuyện giữa bọn trẻ không nên chỉ nghe từ một phía, hơn nữa tôi không thể đồng ý câu nói ham hưởng lạc của thầy. Chẳng lẽ gia đình nhà người ta giàu có lại là có tội? Các thầy không phải cũng đang hưởng lạc hay sao? Nếu không tại sao không ở khách sạn nhỏ hơn?" Thầy Trương nhất thời bị nghẹn họng, chỉ vào thầy Lưu trách mắng nói: "Thầy xem lại thầy đi, mở miệng ra là nói đến tiền, có chỗ nào giống giáo viên hay không! Thầy Lưu à, chúng ta làm nghề giáo, không thể coi nặng đồng tiền như vậy." Thầy Lưu cảm thấy ông ta quả thực chẳng ra làm sao cả, quay người rời đi. Dù sao Tiết Tịch cũng không học ở trường của bọn họ, ông ta dựa vào cái gì mà ở đây giả làm ông lớn, trưởng ban toán học thì giỏi lắm sao! Thi Ngôi sao toán học, giống với thi Olympic toán, được chia làm hai lượt thi. Lượt thứ nhất thời gian thi tám mươi phút, đề thi là điền vào chỗ trống và trả lời cầu hỏi, câu hỏi khá là nhiều. Lượt thứ hai thi một trăm năm mươi phút, chỉ có bốn đề, có độ khó cao hơn. Thi xong lượt thứ nhất, các thí sinh được tự do hoạt động một chút, bọn họ vẫn còn năng lượng hứng thú nói chuyện trao đổi, sau đó tiếp tục thi lượt thứ hai. Lượt thứ hai rõ ràng yên tĩnh và nặng nề hơn, trong phòng thi toàn là tiếng bút viết trên giấy. Bốn đề này rất khó, đòi hỏi một lượng kiến thức chuyên sâu. Kết thúc cuộc thi, các thí sinh mặt mày đều ủ rũ. "Đề năm nay khó quá nhỉ?" "Đúng rồi, mấy đề lớn đó, hai câu cuối cùng tớ không nghĩ ra được cái gì, lượt thi thứ nhất còn chả biết đúng hay không." Mặc kệ mọi người thảo luận, Tiết Tịch đi đến chỗ thầy Lưu. Thầy Lưu đang hỏi học sinh được kỳ vọng nhất năm nay, Phạm Hãn: "Em cảm thấy thế nào?" Phạm Hãn mím chặt môi, khẽ nhướng mày: "Em làm đúng được hai đề, đề ba đề bốn thì không chắc chắn lắm." Thầy Lưu gật đầu: "Tốt lắm, nghe nói năm nay đề thi khá khó! Em làm được hai đề, cơ bản là nắm chắc giải nhất rồi." Nói xong liền hỏi mấy học sinh còn lại, đến lượt Tiết Tịch, thầy Lưu hỏi: "Thế nào rồi?" Tiết Tịch nghĩ một lúc, chậm rãi trả lời: "Đều làm xong ạ." Thầy Lưu nặn ra một nụ cười trên mặt: "Được, các em lên xe hết đi, buổi trưa hôm nay thầy mời." Đợi mọi người lên xe, Lưu Lệ Viên chế nhạo nói: "Nghĩ rằng đây là kỳ thi lịch sử chính trị sao, cứ khoanh hết đáp án là có điểm?" Cô ta chỉ bóng lưng Tiết Tịch nói với người bên cạnh: "Nhìn thấy không? Chính là cô ta, đến dự thi còn được ở trong phòng tổng thống, giống như sợ người khác không biết nhà cô ta có tiền, loại người này không biết suy nghĩ, sao có thể thi tốt được." Mấy học sinh Nhất Trung gật đầu đồng tình. Thầy Trương càng khinh thường hừ một tiếng: "Cuộc thi ở Tân Thành, vẫn phải dựa vào trường chúng ra, được rồi, lên xe trở về thôi!" - Thầy Lưu vốn dự định buổi chiều cho mọi người tuỳ ý dạo chơi một chút, ngày hôm sau mới trở về. Nhưng Tiết Tịch không có ý định đi dạo phố, cô nói với thầy Lưu một tiếng, về khách sạn trước, Diệp Lệ phái người đến đón cô cũng đã tới rồi, cô ngay lập tức lên xe trở về nhà. Chẳng mấy chốc đã đến cuối tháng tám, sắp bước sang tháng chín, học sinh lớp mười lớp mười một cũng sắp khai giảng. Đã gần mười ngày trôi qua kể từ sau kỳ thi Ngôi sao toán học diễn ra, kết quả cuối cùng cũng sắp được công bố. Tại bảng thông báo của trường Quốc tế đang như ong vỡ tổ: ------- Đang chờ đợi điểm của người nào đó đây! ------Cuộc thi Ngôi sao số học không có cách nào gian lận được, lần này mới thấy thành tích thật sự. -------- Nghe gì chưa? Nghe nói Tiết Tịch lần đó đi thi khoe khoang mình giàu có, đắc tội với Lưu Lệ Viên của trường Nhất Trung bên cạnh! Lưu Lệ Viên bây giờ đã lên tiếng, nói tiền là của bố mẹ, thành tích mới là của mình! Cô ấy muốn dùng thành tích để đánh vào mặt Tiết Tịch! --------- Vậy thì chờ thôi! Hôm nay là thứ ba, đến mười giờ trên mạng sẽ công bố kết quả. Trước khi đi học, Diệp Lệ liên tục nhắn nhủ: "Dù kết quả có thế nào thì cũng không sao,Tịch Tịch con đừng quá căng thẳng!" Tiết Tịch: "Vâng." Đợi sau khi cô lên xe, Diệp Lệ lấy ra số thẻ dự thi đã sao chép được từ trong túi áo, thấy Tiết Thịnh đi ra ngoài hơi sững sờ: "Anh đi đâu vậy?" Tiết Thịnh: "Anh đi làm!" Diệp Lệ giữ lấy ông: "Làm cái gì mà làm, đợi đến mười giờ tra xong kết quả rồi hãng đi!" Tiết Thịnh nghe thấy lời này, quay đầu đổi dép, "Được, anh đợi cùng em. Nhưng cũng phải nói trước, thi đấu Olympic toán phải được bồi dưỡng từ nhỏ, Tịch Tịch chưa từng được đào tạo chuyên nghiệp, lần này thi có lẽ sẽ không tốt, em đừng ôm hi vọng quá lớn." Diệp Lệ thở dài: "Em càng nghĩ càng cảm thấy thật đáng tiếc, nó thông minh như vậy, nếu như không bị thất lạc, được lớn lên bên chúng ta, bây giờ có lẽ sẽ ưu tú biết bao, haizz!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]