Editor: Hà Liên
Tống Văn Mạn vốn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đang mơ hồ tại chỗ bây giờ mới phản ứng được, bà đột nhiên quay đầu lại nhìn Tiết Tịch.
Tịch Tịch chỉ là một học sinh cấp ba, trên người cũng không có tiền, không thể nào mua được thứ trà đắt như vậy.
Thế nên thực ra cái này là của.....Tiết Thịnh mua?
Mấy năm nay, những lúc có dịp quan trọng trong nhà, Tiết Thịnh luôn mua trước những món quà có giá trị cao, tặng cho bà, để giữ thể diện cho Diệp Lệ, cũng để nâng cao địa vị trong nhà Diệp gia.
Chuyện như thế này rất nhiều, Tống Văn Mạn trong lòng cảm thấy, đây lại là Tiết Thịnh nhờ người mua rồi bảo Tiết Tịch đưa cho bà, để giúp đỡ Diệp Lệ.
Bà nhanh chóng phục hồi lại tinh thần, đứng thẳng lưng, nhìn Tiết lão phu nhân nói: "Đây, trà này đã được chưa?"
"Được!"
Tiết lão phu nhân ngay lập tức gật đầu, cầm ba lạng trà đi đến bên cạnh, mừng rỡ như điên.
Cuối tuần đến thăm Cao gia, cầm thứ này sẽ cao cấp hơn, hộp cũng không cần đổi nữa!
Tiết lão phu nhân vẫn không thể tin được: "Bà làm sao có thể mua được?"
Tống Văn Mạn rũ mắt xuống, muốn bao nhiêu tao nhã muốn bấy nhiêu tao nhã, nói một cách sâu xa khó hiểu: "Đừng xem thường giáo sư đại học, có câu nói đào lý khắp thiên hạ, ồ, tôi quên mất bà có lẽ nghe cũng không hiểu, có cần tôi giải thích cho bà không?"
Nghĩa là: “Diệp gia nhà chúng tôi cũng là người có quan hệ rộng, đừng có coi thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/159575/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.