Editor: Thái Hy
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Tiết Giao và Phạm Hãn.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Tiết Dao đứng thẳng, cô cười với Phạm Hãn nói: “Nếu Tiết Tịch vẫn còn tình cảm với cậu, thì phải làm sao bây giờ?”
Phạm Hãn khẽ nâng cằm: “Hôn ước của chúng ta đã được định rồi, không thể thay đổi.”
Tiết Dao tạm thời yên lòng.
Cô từ nhỏ lớn lên cùng Phạm Hãn, vẫn duy trì một loại tình cảm mơ hồ, nhưng hiện tại hôn ước đã được định, cô tin rằng Phạm Hãn không hề có chút tình cảm nào với đồ ngốc kia, sẽ không thay lòng.
Hai người nói chuyện cũng không quá nhỏ, vừa vặn những người xung quanh cũng nghe thấy rõ.
Có người quái gở mở giọng trào phúng: “Cho dù thi đứng thứ nhất, cũng không níu giữ được trái tim của Phạm Hãn đâu.”
“Nếu tôi là cô ta, ngay lập tức sẽ tránh xa Phạm Hãn, thế nào lại còn không biết xấu hổ đến gần Phạm Hãn...”
Tiết Tịch mắt lạnh, còn chưa kịp lên tiếng, Tần Sảng đã mở miệng: “Có người suốt ngày ăn no dửng mỡ không có chuyện gì làm, nên cả ngày chỉ biết hóng hớt chuyện của người khác!”
Miệng nhỏ của cô nói chuyện bá đạo, mắng chửi người ta mà còn ưỡn ngực xuôi tai.
Mấy người đang nói chuyện vội ngậm miệng lại.
Tần Sảng nhìn về phía Tiết Dao và Phạm Hãn, cười nhạo một tiếng: “Còn có người, thật lớn mặt!”
Trong phòng học không còn ai dám nói nữa, luận về mồm mép, không ai thắng nổi cô.
Tiết Tịch thấy Tần Sảng chỉ cần nói hai câu đã giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/159573/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.