Editor: Thái Hy
Trong đầu Tiết Tịch chậm dãi đặt ra một dấu chấm hỏi: “?”
Tiệm tạp hóa nhập nhiều khinh khí cầu như vậy để làm gì?
Nhưng cô cũng không hỏi nhiều, chỉ cảm thấy tạp hóa này với những tạp hóa mà trước nay cô biết không giống nhau, ngay cả cái tên cũng đặc biệt: “Tạp hóa...Dạ Lai Hương?”
Tiết Tịch không nói nữa.
Căn bản cô cũng không có biết rõ Hướng Hoài, đây mới là lần thứ hai gặp mặt, cô lại càng không biết nói chuyện yêu đương với người khác như thế nào.
Nhưng mà nếu không nói gì, trong ngực sẽ ngày càng đau hơn, thấy Hướng Hoài nhìn sách, hoàn toàn không có ý định mở miệng, cô bối rối một lúc, chỉ biết tìm một đề tài để hỏi: “Răng khểnh đâu rồi?”
Răng khểnh?
Hướng Hoài nhướng mày, ý cô là Lục Siêu?
Bạn nhỏ này đặt tên cũng thật độc đáo.
Ngón tay thon dài của Hướng Hoài gõ gõ ở trên quầy: “Đã đi mua bữa sáng rồi.”
Đúng lúc này, Lục Siêu mang theo bữa sáng từ cửa đi vào: “Lão đại, ăn sáng thôi!”
Lúc nhìn sang thấy Tiết Tịch, đầu tiên là sửng sốt, hắn chợt “Ha” lên một tiếng coi như chào hỏi, rồi đem đồ đã mua từng món đặt lên bàn ăn bên cạnh.
Hướng Hoài đứng lên, thân hình cao mét tám thẳng đứng mang đến loại cảm giác áp bức, khiến căn phòng đột nhiên có vẻ chật chội.
Loading...
Hắn đi trước đến bàn ăn, thuận miệng hỏi: “Cùng ăn không?”
Hai con ngươi của Tiết Tịch trừng lớn.
Sáng ra tỉnh dậy cũng không thấy dễ chịu, khiến cô ăn bữa sáng cũng không vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/159568/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.