Editor: Hà Liên
Diệp Lệ trong lòng đau xót, suýt chút nữa khóc ra thành tiếng.
Nhưng bà vội vàng cúi đầu, che đi đôi má sưng tấy của mình, cố nén tiếng nghẹn ngào nói: "Không có gì Tịch Tịch, chỉ là mẹ đánh má hồng hơi nhiều, con... con về phòng đi."
Tiết Tịch lặng lẽ nhìn bà, một lúc sau, cô nhàn nhạt "Vâng" một tiếng.
Lúc Diệp Lệ thở phào nhẹ nhõm, con gái lại đi vòng qua bà tực tiếp đi xuống lầu.
Diệp Lệ hai mắt co rút lại, vội vàng đi theo phía sau cô: "Tịch Tịch, Tịch Tịch..."
Mấy người trong phòng khách nghe thấy động tĩnh, đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Tiết Tịch trực tiếp đi tới trước mặt Tiết lão phu nhân, cô như cũ mặt không chút biểu cảm, đôi mắt to nhìn có chút ngây ngốc, nhưng giọng nói lại rất lạnh lùng: "Tại sao lại đánh bà ấy?"
Tiết lão phu nhân choáng váng không thể giải thích được, trong giây lát, bà cảm thấy khí chất của đứa trẻ này rất dọa người, nhưng rất nhanh bà liền khôi phục lại tinh thần.
Bất quá chỉ là một đứa trẻ bằng tuổi Dao Dao mà thôi, vừa rồi chắc chắn chỉ là ảo giác.
Bà ngồi vững vàng trên sô pha, hơi nghiêng đầu, cười lạnh nói: "Cô ta sinh cho nhà chúng ta một đứa trẻ ngu ngốc, làm mất mặt Tiết gia chúng ta, ta chỉ đánh cô ta một cái coi như là nhẹ rồi!"
Diệp Lệ đã đuổi kịp theo, bảo vệ trước mặt Tiết Tịch: "Mẹ, Tịch Tịch nó không ngốc!"
"Không ngốc?" Lão phu nhân chế nhạo: "Không ngốc mà như vậy sao? Diệp Lệ, cô cũng đừng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-bi-ep-hen-ho-cung-lao-dai/159567/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.