“Quyền lực càng lớn, thì càng sợ chết. Lấy được càng nhiều, thì càng tham lam.” Anthony vuốt tóc Thiệu Khiêm cười nói: “Nếu gã dám đánh mưu đồ với máu của em, vậy nhất định có vài chỗ dựa mới được. Nhưng em yên tâm, máu của em anh đã động tay chân vào rồi, chỉ cần gã dám dùng, tuyệt đối sẽ không có kết quả gì tốt hết.”
Thiệu Khiêm nghe vậy hơi sửng sốt, một hồi lâu mới bừng tỉnh, hình dáng giáo hoàng hắn thấy lúc đầu, chắc là uống phải máu bị động tay chân rồi. Việc này cũng khó trách giáo hoàng sẽ biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ kia.
Nhưng, người này nhất định là do hóng chuyện không sợ chuyện lớn. Thà táy máy tay chân trong máu của hắn, mà không trực tiếp giết chết một lần cho gọn thế chẳng phải là tốt hơn?
“Trực tiếp giết chẳng phải tốt hơn?” Lúc này cơ thể Thiệu Khiêm đã có chút sức lực, hắn nằm trên người Anthony chung quy vẫn có chút không thích ứng, bèn di động cơ thể nằm lên giường, đầu tựa lên ngực Anthony.
Tay Anthony từ eo Thiệu Khiêm trượt tới lưng, tay phải khẽ vuốt ve mấy cái trên xương bướm của hắn: “Nếu muốn trực tiếp diệt trừ gã thì không dễ, bây giờ giáo hội phần lớn thế lực còn nằm trong tay gã, anh không tiện trực tiếp ra tay.”
“Không gấp.” Giờ Thiệu Khiêm cũng không nóng nảy, hôm nay hắn bị người mang đi từ căn phòng dười lòng đất của lâu đài, hơn nữa người mang hắn đi còn thuận tiện cướp đi bạc giam cầm. Đến lúc đó giáo hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-mot-the-gioi-deu-thay-sai-sai/1009276/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.