Thời gian trôi qua tầm mười mấy phút, cửa phòng "cạch" một tiếng mở ra, Tưởng Thiên Du ngồi im trên ghế, lông mi hơi run rẩy, sau đó cô nhanh chóng thu liễm lại tất cả biểu tình đang có trên mặt, thay vào đó là vẻ mặt 3 phần khó hiểu, 7 phần như 3 nhìn về thân ảnh cao lớn chậm rãi bước lại đây, rồi dừng bước trước bàn trà.
"Chào cô, Chu tiểu thư, tôi là cảnh sát trực thuộc Cục công an, họ Kỳ." Kỳ Tử Ngang ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện Tưởng Thiên Du, nâng mắt nhìn thẳng cô.
Tưởng Thiên Du rất có lễ phép chào hỏi lại anh: "Chào anh, cảnh sát Kỳ, trước đó đồng nghiệp của anh cũng đã hỏi tôi, nhưng tiếc là tình trạng hiện tại của tôi không thể cung cấp bất cứ thông tin gì hữu ích cho các anh."
Ký ức vốn có của Chu Nhã dường như bị che chắn bởi một lớp sương mù dầy đặc, cho dù Tưởng Thiên Du muốn phối hợp thì cũng không biết cái gì để mà nói.
"Bác sĩ đã giải thích hiện tượng này, là do lúc xảy ra tai nạn giao thông, đầu cô bị trấn thương nên trong khoảng thời gian ngắn kí ức bị hỗn loạn hoặc mất trí nhớ tạm thời thì đều là chuyện bình thường." Kỳ Tử Ngang sau khi nghe Tưởng Thiên Du nói xong vậy mà không tỏ thái độ gì quá lớn, ngược lại lấy từ trong túi áo trước ngực ra một tờ giấy.
Tưởng Thiên Du đưa tay nhận, sau đó mở tờ giấy đang gập đôi đó ra, trên đó viết ba chữ "Kỳ Tử Ngang",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-tinh-day-deu-tro-thanh-ke-bi-tinh-nghi/3002943/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.