Dù sao ta chỉ là một người, mà bọn họ là ba người. Hơn nữa ta có một đoạn thời gian không còn liều mạng ở trên bàn rượu nữa, càng về sau ý thức của ta đã hoàn toàn mơ hồ, nhưng vẫn cứ máy móc nốc vào từng ly từng ly của thứ chất lỏng không biết mùi vị gì kia.
Ta chỉ có một niềm tin, nghìn vạn lần không thể ngã gục, nghìn vạn lần không thể chịu thua, ta tuyệt đối không thể để cho tên bạch tuộc đụng tới một đầu ngón tay của quản lý.
Đến lúc thư ký của tổng tài thong dong tới trễ không đếm xỉa sự ngăn cản của nhân viên phục vụ mà đá văng cửa phòng đi vào, tự đáy lòng ta mới thở phào nhẹ nhõm, ta không dám nghĩ tới nếu hắn trễ một phút nữa thì sẽ như thế nào, ta căn bản không biết với tình trạng của ta bây giờ còn có thể chống đỡ được mấy ly rượu.
Nghĩ công ty Huy Đằng chúng ta cũng không phải dễ trêu, dù thế nào cũng coi là một công ty lớn nổi tiếng trong giới kinh doanh, so với Tường Phi gì đó, hay Hằng Xuyên cũng không kém bao nhiêu, cũng không biết tên bạch tuộc ăn gan hùm mất gấu gì, cư nhiên cả gan động thủ trực tiếp với quản lý của Huy Đằng.
Thư ký tổng tài giống như thiên thần từ trên trời giáng xuống vậy, đi theo phía sau là một số vệ sĩ trong truyền thuyết. Mọi phương thức đối ngoại của thư ký chúng ta đều là do tổng tài trao quyền, bất chấp mặt mũi của đám kia, mấy vệ sĩ trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-quay-dau-lai-deu-thay-thu-truong-cham-chu-nhin-ta/425414/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.