Editor: Tiểu Mập Mạp
Vừa ra khỏi viện của lão phu nhân, trên mặt Tiểu Lưu thị liền lọ biểu tình căm giận, nàng dùng sức miết khăn tay, bước nhanh rời khỏi.
"Đại phu nhân......" nha hoàn của Tiểu Lưu thị nhìn biểu tình của nàng mà sợ hãi: "Chúng ta không mở nhà kho tìm sa tanh sao? Xiêm y cho Tú tỷ nhi đi mừng thọ......"
"Tìm cái gì mà tìm!" Nha hoàn còn chưa nói xong đã bị tiểu Lưu thị cắt ngang: "Lão phu nhân cũng thật hồ đồ! Tiểu nha đầu kia thông minh như vậy, không động tới của hồi môn của nương nàng ta, lại đến chỗ lão phu nhân xin thọ lễ?! Lão phu nhân ưa nịnh, tin tưởng nha đầu kia thật sự vì phủ ta mà tính toán, tuổi còn nhỏ đã nhiều mưu kế, lớn lên sao có thể trông cậy vào nàng ta?!"
"Tuy là nói như thế, nhưng lão phu nhân đã phân phó phải làm xiêm y cho Tú tỷ nhi, phu nhân ngài cũng không thể không nghe." Nha hoàn sầu lo nhìn tiểu Lưu thị, chậm rãi khuyên nhủ.
"Không cần quan tâm đến chất liệu, tùy tiện làm cho nàng hai kiện là được, ai hơi đâu vì nàng mà rầm rộ mở kho tìm sa tanh chứ!" Tiểu Lưu thị mất kiên nhẫn xua tay: "Thật là! Ngày nào cũng gây!"
Tiểu Lưu thị qua loa làm cho xong y phục cho Tiền Thiển, Tiền Thiển lại cảm thấy rất vừa lòng! Một nhân vật quần chúng như cô, bình thường như vậy mới tốt!
Tiểu Lưu thị sai người làm xiêm y, chất liệu và kiểu dáng đều tầm thường, màu sắc lại theo Vương Dật phu nhân phân phó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042543/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.