Vì lúc ăn cơm tăng ca bép xép lung tung, Tiền Thiển đắc tội sếp mình. Cả một thời gian sau đó, cuộc sống của cô chỉ có thể nói là ngậm nước mắt vào trong. Không chỉ tần suất tăng ca tăng lên đáng kể, mà thi thoảng thư ký Tôn cũng đi công tác nước ngoài. Hà Chiêu Lan sai sử cô rất thuận miệng, Tiền Thiển thường xuyên bị xoay như con quay. Mỗi lần nhìn thấy thư ký Tôn tan làm đúng giờ, Tiền Thiển đều bực bội thở dài, ôi cái miệng hại cái thân…
"Chu An An, cô tới văn phòng chưa?" Mới sáng ra Tiền Thiển đã nhận được điện thoại của Hà Chiêu Lan. Đậu mòe, không phải hôm nay tên này hẹn với khách hàng ở khách sạn Bách Duyệt?
"Đây đây ạ, có gì Hà tổng cứ nói." Tiền Thiển vội vàng trả lời, cô cũng không dám đắc tội Hà Chiêu Lan tiếp.
"Khách hàng đề nghị xem xét lại kế hoạch bị từ chối trước đó, cô bảo thư ký Tôn sắp xếp tài liệu liên quan và gửi tới mail cho tôi. Sau đó cô tới tìm quản lý Lâm ở bộ phận phát triển, lấy hàng mẫu trước đó rồi nhanh chóng đưa tới khách sạn Bách Duyệt cho tôi." Hà Chiêu Lan nhanh chóng dặn dò.
Tiền Thiển cúp máy xong không dám chậm trễ, sau khi cô báo với thư ký Tôn thì vội vã chạy tới bộ phận phát triển, cầm được hàng mẫu rồi lại nhanh nhanh phi tới khách sạn Bách Duyệt. Tiền Thiển không dám vẫy taxi, sợ sẽ kẹt xe trên đường. Cô chạy một mạch tới ga tàu điện ngầm cạnh đó.
Lúc cuộc gọi thứ hai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042514/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.