Tiền Thiển gõ cửa phòng làm việc của Hà Chiêu Lan. Sau đi bước vào, cô phát hiện Hà Chiêu Lan đang đứng gọi điện thoại bên cửa sổ. Thấy Tiền Thiển tới, Hà Chiêu Lan ra hiệu cô đặt hàng mẫu dễ vỡ và tập tài liệu lên bàn.
Tiền Thiển tới gần bàn làm việc của Hà Chiêu Lan, phát hiện chính giữa bàn anh ta có một chiếc hộp nhỏ đang mở, trên hộp in logo của một nhãn hiệu hàng xa xỉ nổi danh nào đó.
Trong hộp là một đôi bông tai tinh xảo, trên viên trân châu trơn bóng đính một cặp bọ nhỏ phong cách cổ xưa. Đẹp thật đấy! Tiền Thiển vừa nhìn đã cực kỳ yêu thích.
Đôi bông tai này na ná với cái Tiền Thiển từng có. Ở đôi của cô, thứ đính trên trân châu là một cặp ong mật. Đó là lúc ở cạnh Đường Ngự. Cô nhớ rõ mình thấy đôi bông tai này trong danh mục đặt hàng mùa sau do một thương hiệu trang sức xa xỉ gửi đến. Lúc đó cô rất thích, nhưng Đường Ngự lại ghẹo cô, bảo cô tâm tính trẻ con, có ai đeo bông tai đính bọ bao giờ.
Cô bị chọc cho tức điên lên, kết quả chưa tới một tuần lại phát hiện đôi bông tai đó nằm trên bàn trang điểm của mình. Chính Đường Ngự đã bay ra nước ngoài tìm giám đốc thiết kệ của nhãn hiệu chỉ để cô có thể đeo đôi bông tai này sớm hơn người khác một chút.
Cuối cùng, đôi bông tai này thành đồ trang sức Tiền Thiển thích nhất. Ở đời đó cho tới tận lúc hơn bảy mươi rồi qua đời, thi thoảng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042513/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.