Dịch: Lạc Đinh Đang
Lâm Du Du bưng khay đồ tới chỗ Đường Ngự và Tiền Thiển. Khi tới bàn, cô ta dừng lại hít sâu một hơi, nở nụ cười tiêu chuẩn. Đường tiên sinh là người cô ta thích lâu như vậy, cô ta không muốn từ bỏ. Cô ta nghĩ cố gắng thêm chút, thêm chút... Ít nhất để trong mắt Đường tiên sinh có cô ta...
"Sáng mai em học xong thì đến văn phòng tôi luôn." Đường Ngự cầm điện thoại nhìn thoáng qua lịch làm việc.
"Không đi! Cầm đàn theo rất nặng. Em về nhà trước, sau đó đi thẳng tới nhà hàng đã hẹn." Ngày mai học đàn, Tiền Thiển cho là Đường Ngự tìm cô ăn trưa.
"Không được, không kịp." Đường Ngự đưa lịch làm việc cho Tiền Thiển xem: "Sáng mai có hoạt động rất quan trọng, vì là hội đấu giá nên tổ chức tiệc tối, vậy nên nhập tiệc khá sớm. Buổi trưa chúng ta ăn chút gì đó rồi tôi đưa em đi chuẩn bị. Đàn cứ để trên xe tôi."
"Được ạ. Ở đâu?" Tiền Thiển gật đầu, gần đây cô thường bị Đường Ngự mượn làm bạn gái, đã thành thói quen.
"Khách sạn Leeds." Đường Ngự nghĩ nghĩ một chút lại bổ sung thêm: "Bỏ đi, em cứ ở yên trong lớp. Cầm đàn không tiện lắm, tôi tan làm sớm rồi đến đón em đi.”
Khách sạn Leeds? Sao hội đấu giá lại chọn nơi lạ đời thế này... Tiền Thiển bất lực với cách làm việc của người thế giới này luôn rồi.
Khách sạn Leeds à... Lâm Du Du đang yên lặng bày đồ lên bàn nghe thấy cuộc nói chuyện của Đường Ngự và Tiền Thiển. Sáng mai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042435/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.