Dịch: Lạc Đinh Đang
Đường Ngự thở dài bất đắc dĩ: "Anh trai em nói đúng, quả thực em không nên sống một mình."
"Ấy, đừng nói lão ta bảo anh khuyên em về nhà chứ?" Tiền Thiển đưa tay lên lắc: "Em nhất định không về đâu! Mẹ em giục lão tìm bạn gái, lão lại muốn chuyển sự chú ý. Còn lâu em mới tự chui đầu vào lưới, kiểu gì mẹ em cũng kêu em nhanh nhanh lấy chồng cho xem."
"Tôi không bảo em chuyển về nhà." Đường Ngự liếc nhìn Tiền Thiển: "Lại nói, kết hôn sớm chút thì sao, em định để tới khi nào?"
Tiền Thiển bĩu môi kệ xác hắn, cái này gọi là đứng nói chuyện không đau eo. Đường Ngự hắn là bá đạo tổng giám đốc, nhan sắc có, năng lực có, muốn kết hôn có là người xếp hàng cầu gả. Chỉ cần nhìn con mắt lấp lánh tỏa sáng của nữ chính kun bên cạnh là rõ.
Diễn viên quần chúng như cô so kiểu gì với nhân vật chính đây! Kết hôn có gì không tốt, quan trọng là cô phải gả đi được! Tiền Xuyến Tử cô ở thế giới gốc ít nhiều gì cũng coi như bạch phú mỹ nhỏ, kết quả hơn ba mươi năm cũng không gả đi được. Giờ biến thành Tiểu Bàn Tử vui vẻ, độ khó lấy chồng càng tăng thêm gấp bội, gã nào mắt mù mới lấy cô. Đâu phải cưới về làm linh vật đâu.
Đường Ngự tinh mắt thấy Tiền Thiển bĩu môi, nhìn cô: "Sao thế? Tôi nói sai à?"
"Vâng vâng vâng, anh nói đúng! Kết hôn sớm rất tốt, không nên chậm trễ. Tục ngữ nói, cưới vợ cưới đầu năm, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-la-toi-nam-khong-cung-trung-dan/1042434/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.