Sợ ông không tin, Ninh Mông lại nói một lần.
Không ngờ rằng, giờ phút này trong nội tâm của Vương Thiên Dân chỉ muốn chửi tục.
Thật là sợ thứ đang tới, vừa mới nãy còn khoác lác, dạy dỗ học trò, hiện tại lại như vậy, đây không phải là cố ý đánh lên mặt ông sao?
Ninh Mông cũng không chắc chắn lắm.
Vừa rồi cô nhìn thấy một cái bóng sau lưng chủ nhiệm thật, không phân biệt rõ là người hay là quỷ, lập tức lóe đi qua, lúc này lại biến mất.
Vương Thiến Dân nhìn cô, cảm thấy mình không thể bị một con nhóc dọa được.
Vừa dứt lời, một cơn gió lạnh thổi qua.
Ông ta lập tức lui về phía sau vài bước, vào trong phòng thay đồ, lúc này trong trong lòng mới được ổn định nhiều chút.
Lại lén liếc mắt nhìn Thời Thích một cái, cực kì vừa lòng với sự bình tĩnh của anh, điều này cho thấy rằng là anh có thực lực, vậy ông ta không cần lo lắng.
Ông ta lại đi đến bên cạnh cửa, vươn đầu.
Cái phòng thay quần áo này là cái ở cuối, nhìn từ bên phải chính là cửa lớn của bể bơi bên kia, giờ này đang đóng cửa, xuyên qua một chút phần kính ở giữa còn nhìn thấy bóng tối bên kia.
Mà phía bên trái còn lại là nơi đi đến lúc đầu.
Vương Thiên Dân cầm đèn pin quơ quơ, trái tim nhảy lên thình thịch, nếu không phải sau lưng là hai học sinh, còn bận tâm đến hình tượng, ông ta đã trực tiếp chạy.
Chỗ này, ai thích đến thì đến.
Hành lang có thể đi được không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268309/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.