“Rất tốt.” Vẻ mặt của Thời Thích bình thản nói.
Anh xoay người rời đi, cái bóng bị ánh đèn kéo dài ra, rồi lại ngắn lại.
Ninh Mông ngơ ngác nhìn bóng dáng không từ mà biệt của Thời Thích, cứ cảm thấy tương lai của bản thân sẽ không được vui vẻ.
Dễ tức giận như vậy, nếu về sau chọc tới thì còn phải thế nào?
Chung quy cô cảm thấy thái độ của Thời Thích có hơi lạ.
Còn có một điểm càng kì lạ hơn, đó chính là vài lần xuyên qua bám vào người khác của cô luôn có thể liên quan đến Thời Thích.
Tuy rằng đều không phải là quan hệ vô cùng chặt chẽ, nhưng Yên Kinh này lớn như vậy, có thể gặp được đúng là kì tích.
Ninh Mông đứng tại chỗ mà suy nghĩ.
Trường học này là nổi tiếng nhất trong nước, Thời Thích lại thông minh, còn là nam chính, có thể tới đây cũng không kì lạ, đều coi như bình thường.
Huống hồ, lúc cô rời đi hồi trước cũng chỉ là thời điểm sắp thi đại học, ba năm sau Thời Thích đã có thể dạy thay, tất nhiên là do nhảy lớp linh tinh.
Quả nhiên là với vầng sáng nam chính không gì là không thể.
Cô lại không được thông minh như vậy, còn luôn chết oan chết uổng, tưởng tượng như thế, Ninh Mông liền cảm thấy số mạng của mình có hơi thảm.
Hệ thống đã hứa sẽ cho cô hưởng phúc, vậy mà mỗi lần cô chỉ hưởng được có chút xíu ở đoạn khúc đầu như thế đó.
Ninh Mông thở dài: “Hầy.”
Cô trở về ký túc xá, Lý Kiều và Dương Vũ Khiết đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268302/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.