trang đầu, bình luận trả lời nhiều hơn một trang. 
Cô bấm mở, bình luận khen người kia còn có mấy bình luận khác ở phía sau, đều xếp hàng ở lầu của cô, nhao nhao gửi “666*”, còn lại tất nhiên là người mắng cô. 
*666: đồng âm với tuyệt vời. 
Không hiểu sao lại thấy tâm trạng rất sung sướng. 
“Kiều Kiều, cậu đợi mình một chút.” Tiếng của Vu Tiểu Liên truyền đến từ dưới giường, “… Mình sắp xong rồi.” 
Ninh Mông cúi đầu, khẽ kéo màn ra. 
Bây giờ mới 7 giờ rưỡi, cách giờ đi học gần một tiếng, hai người họ đã chuẩn bị xong, xách cặp sắp đi. 
Lý Kiều ở đối diện chiếc gương quẹt son, tâm trạng không tồi. 
Cô ta quay đầu thuận miệng nói: “Hôm nay sao ở cạnh cậu lại có cảm giác lành lạnh, có phải mang theo thứ gì hay không vậy?” 
Vu Tiểu Liên đang đứng một bên sửa sang lại váy, mái tóc tết mọi hôm lại xoã ra, có vẻ cực kì đáng yêu. 
Nghe lời của cô ta, khẽ lắc đầu, “Không có mà, mình cảm thấy rất bình thường.” 
Cô dừng lại một chút, giọng nói đè thấp không ít: “… Cậu cũng biết.” 
Hình như Lý Kiều cũng nghĩ tới, không nói nữa, chỉ gật gật đầu, kéo cửa đi ra ngoài. 
Nhìn qua toàn bộ đều bình thường. 
Ánh nhìn của Ninh Mông đặt trên người Vu Tiểu Liên, đặc biệt là vị trí phía sau lưng, mãi cho đến khi Vu Tiểu Liên xoay người đi ra ngoài mới phản ứng lại. 
Có lẽ do ánh mắt sáng quắc, Vu Tiểu Liên nhạy bén quay lại. 
Sắc mặt cô ta có hơi trắng, nhưng so với sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268301/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.