Editor: Muscat
Sau khi ra khỏi cửa, tiếng chuông càng rõ ràng.
Toàn bộ thôn trang bị bao phủ trong bóng tối cùng ánh trăng, không hề có tiếng động nào, cứ như thôn không có người sống, yên tĩnh đến đáng sợ.
Những người đó đi chậm nên bọn họ rất dễ dàng đi theo phía sau.
Người dân trong thôn mặc quần áo như bình thường, thứ duy nhất không giống chính là mặt nạ trên mặt, trời tối thậm chí nhìn không rõ ngũ quan, giống như ác quỷ đến từ địa ngục.
Càng đến gần, tiếng chuông càng rõ ràng.
Tiếng gió vang vọng cả núi rừng, một phút cũng không ngừng nghỉ, vốn dĩ nơi này cũng chỉ có một thôn, vô cùng trống trải, dĩ nhiên âm thanh sẽ truyền đi xa hơn, mà càng gần bờ sông, nhịp điệu của tiếng chuông cũng dần dần nhanh hơn.
Xuyên qua rừng cây, ba người đều không nói gì.
Bóng cây cối đổ trên mặt đất, uốn éo quỷ dị, giống như mấy con rối gỗ, chân dẫm vào lá rụng dưới đất làm phát ra âm thanh nhỏ, nhưng những người dân đi ở phía trước dường như không nhận thấy được âm thanh ở phía sau, tiếp tục bước đi về phía trước.
Tim của Lưu Huyên gần như muốn nhảy ra ngoài.
Cảnh tượng này quá mức kích thích.
Cô cảm giác như mình đã từng mơ thấy, chỉ là trước nay cô không để tâm đến.
Chính là trong đêm trước khi xuất phát, cô mơ thấy cảnh tượng tối đen giống vậy, cô mang mặt nạ đi trên đường, nhưng đích đến là nơi nào thì cô không biết, cuối cùng cứ như vậy tỉnh lại.
Bây giờ cô chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268283/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.