Editor: Muscat
Nhìn thấy cách đó không xa có một người nông dân đang cắm cúi làm việc, Lưu Huyên nhẹ nhàng thở ra.
Tháng trước lúc cô tới nơi này, ở lại trong thôn hai ngày đều bình an vô sự, hơn nữa người dân trong thôn còn chuẩn bị không biết bao nhiêu là đồ ăn… Tuy rằng cũng có phần là do đưa tiền cho bọn họ.
Cô quay đầu nói: “Đàn anh, chính là thôn này, người dân ở đây khá tốt.”
Thời Thích nói: “Thật sao?”
Những lời này thực đột ngột, Lưu Huyên nghe như chết lặng, lúc muốn hỏi lại thì anh đã xoay người nói chuyện với đàn chị kia, cô căn bản không chen được vào câu chuyện của bọn họ.
Chỉ có ba người bọn họ tới đây, bạn cùng bàn của cô cũng không tới, còn có những người mặc áo đen đi theo vị đàn anh này.
Lưu Huyên không nói được đây là cảm giác gì, người khác quả thực không có nghĩa vụ giúp cô, có thể đến coi như đã là tốt lắm rồi, cô cũng không thể cưỡng cầu điều gì.
Hai người phía sau còn đang thì thầm nói chuyện.
Ninh Mông giẫm chân, nhỏ giọng nói: “Có con sâu kìa.”
Vừa nãy cảm giác như con sâu đã chui vào giày rồi, ngẫm lại liền thấy khó chịu, cô muốn cởi giày, nhưng hình tượng quá mức khó coi, không tốt lắm.
Thời Thích nói: “Vậy cậu cởi giày ra đi.”
Ninh Mông rối rắm một chút, dứt khoát dựa vào cháu trai cả rồi cởi giày, vừa cầm ngược giày lên, quả nhiên bên trong có con sâu rơi ra.
Cô nhăn mặt, thật là ghê quá đi, loại vớ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268282/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.