Editor: Muscat
Lần này nói là cuối tuần, thật ra còn là ngày Quốc Khánh.
Chẳng qua vì là lớp mười hai, bảy ngày nghỉ rút ngắn còn năm ngày mà thôi, còn thêm một môn hai đề thi nữa chứ, còn có sách tài liệu, có thể nói là vô cùng nhiều bài tập.
Lúc đầu, Ninh Mông ngồi trêu người giấy nhỏ, lúc sau mới dồn hết sự tập trung vào việc làm bài tập về nhà, cô cũng không thể để cho thành tích học tập đi xuống được.
Khu phố cũ bên đó cuối cùng cũng bắt đầu phá bỏ và di dời.
Lương Phượng Mai chuyển hết đồ đạc qua bên này, những món không cần thiết thì bỏ đi, mỗi ngày đều bận đến mức chẳng có thời gian rảnh mà mắng cô.
Còn về tiền bồi thường phá bỏ và di dời còn chưa có tin tức, hai người họ giờ chỉ có thể ở chỗ này, tuy nhỏ thì vẫn nhỏ, nhưng được cái là cách trường học gần, đỡ phải đi bộ nhiều.
Trước đêm kết thúc kỳ nghỉ lễ, Ninh Mông đặt người giấy ở trên gối, không ngừng chọc nó, xem bộ dạng nó ngã xong rồi lại bò dậy, tay chân run rẩy nhìn rất đáng thương.
Cô hỏi hệ thống: “Hồn hai nữ sinh kia vào người giấy, theo lý thuyết hẳn là chịu khống chế của bọn họ, làm sao có thể xé da mặt của người đàn ông kia…”
Nhắc tới cái này cô liền nhíu mày.
Người đàn ông kia chết một cách thật sự đáng sợ, lúc trước cảnh sát cũng dò hỏi tới cái này, dĩ nhiên cô không nói gì cả.
Người giấy có thể dễ dàng xé bỏ một lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-lan-deu-chet-trong-long-nam-chinh/1268278/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.