Na khóc um lên trong phòng, mẹ chồng đi đâu cũng chẳng biết. Tôi vội vào xem thì trong bỉm Na đi vệ sinh tràn cả ra ngoài mẹ cũng chẳng thay. Bụng con lép xẹp có khi cả ngày chẳng nổi một giọt sữa.
Tôi xót con, đối với mẹ chồng bây giờ chỉ biết lắc đầu ngao ngán.
Cả đêm tôi lo cho Na, vệ sinh tắm rửa cho con sạch sẽ cho con b.ú rồi dỗ ngủ. Tiếp đến lại xuống bếp ghim nồi cơm và nấu thức ăn, xoay qua vao phòng cho ba ăn uống. Về phần Tùng, do anh uống thuốc buồn ngủ nên khi về đến nhà ngả lưng xuống là ngủ khò nên tôi cũng đỡ một phần phải lo cho anh.
Xong xuôi công việc nhà đến hơn 12h đêm. Tôi vừa dọn rửa đống chén thì nghe tiếng chó sủa inh ỏi trước cửa, có tiếng dép của mẹ đi về. Vừa trông thấy tôi bà có chút giật mình lắp bắp nói
-Con…con về khi nào? Thằng Tùng sao rồi hả? Mẹ cứ nghĩ hai đứa còn ở lại trong viện chứ?
-Mẹ đi đâu về vậy ạ? Con đã nhờ mẹ chăm
Na nhưng khi con về nhà thì chẳng thấy mẹ đâu, Na thì khóc đến khản cổ. Mẹ Na còn nhỏ, mẹ bỏ nó ở nhà như vậy rủi sảy ra chuyện gì rồi sao ạ?
-Nhưng mà đã sảy ra chuyện gì đâu? Mẹ có việc nên đi giải quyết gấp thôi.
-Giải quyết bên sòng bài hả mẹ?
-Thì…ê con kia mày ăn nói với tao vậy đó hả. Đừng có mà lên mặt nghe chưa?
-Con không có lên mặt gì ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733781/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.