-Em không im. Tùng anh đã hứa với em những gì, anh hứa anh sẽ luôn yêu thương em mà, sẽ li dị vợ anh rồi cưới em mà, tại sao, tại sao bây giờ anh lại nói vậy hả?
Người là dì Sáu nhìn cô ta đầy thương xót, còn ôm cô ta vào lòng an ủi liên tục
-Ngân con đừng khóc nữa, để từ từ mẹ hỏi thằng Tùng xem?
-Tùng, con vừa nói gì thế hả, con có biết con làm vậy em nó sẽ đau lòng không con?
Bà ta nhìn thẳng Tùng và nói, Tùng không nhịn, anh nói ngay chẳng chút kiêng dè
-Vậy dì nghĩ vợ con có đau lòng hay không khi chồng mình có người khác?
-Nhưng…vợ con nó khác?
-Khác là khác thế nào hả dì?
Nghe đến đó tôi không nhịn được nữa lập tức bước ra khỏi người Tùng. Tôi đi tới đối diện với hai người đó. Mẹ chồng tôi đối xử thậm tệ với tôi cũng chỉ là một phần khiến cho vợ chồng tôi rạn nức. Nếu như không có sự xuất hiện của mẹ con họ tôi cũng chưa có ý định ly hôn với Tùng đâu. Đứng trước mặt trà xanh tôi sẽ không để mình phải nhân nhượng.
Bà ta nhếch môi nhìn tôi, thay mặt cho đứa con gái đang khóc lóc đến thê lương của mình vì bị chồng người ta ruồng bỏ mà chỉ mặt tôi nói
-Thì mày khác là vì mày không xứng với thằng Tùng, mày là một đứa mồ côi, nghèo hèn không thể so bì với con gái của tao được chứ sao nửa?
Nghe xong cái lý do củ chuối này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733780/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.