Đúng như những gì tôi nghe được hôm đó từ miệng chị chồng thì sau 3 tháng cuối cùng chồng tôi cũng nhận được miếng bìa sổ đỏ từ di chúc của bà nội. Tôi cũng cứ nghĩ chồng sẽ để dành cho Na sau này nhưng không đến khi mãi sau một tháng đó tôi mới giật mình nghe chồng thông báo rằng đất sốt lại ngay mặt tiền nên đã bán với giá 5 tỷ. Nghe xong tôi ngẩng người, chẳng có chút gì là vui mừng, còn có phần uất ức vì chồng không bàn với mình, nên tôi có không kìm được mà lớn tiếng chất vấn anh
-Em nghe bảo đất đó nội để cho bé Na, cháu đầu lòng ( vì con chú thiếm 3 và chú thiếm út cũng còn nhỏ tuổi chưa chịu lập gia đình nên gia đình bên tôi có cháu trước mới được thưởng theo di chúc,) thế mà chưa gì anh đã tự đem bán.
Tùng nghe xong chẳng những không chút cảm thấy có lỗi với tôi và con, lại càng ngang nhiên lớn tiếng
-Đất của nhà này chứ phải của nhà em cho đâu mà anh bán phải hỏi ý em?
Tùng trả lời kiểu này tôi càng thêm tức, nhưng chưa kịp thốt lên lời gì nữa đã bị mẹ chồng đưa mắt lườm nguýt tôi rồi lên tiếng xen ngang
-Chuyện của nhà này, không cần cô xen vào?
-Được vậy thì từ nay về sau gia đình này có chuyện gì cũng đừng nên nói ra để cho con nghe.
-Xía ai mà cần mày nghe?
Tôi nghe vậy nên chẳng thèm nói gì thêm nữa vì nghĩ thái độ của họ đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-duyen-ngang-trai/3733767/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.