Nếu như ở trước mặt mẹ Bùi, lại nhận không ra người chồng ‘ngày ngày cô đều ngắm ảnh’, hình như sẽ không được hợp lý cho lắm.
Bùi Hề Nhược thầm niệm trong lòng, rất nhanh đã có chủ kiến, ánh mắt giả vờ hạ xuống, cũng không dừng lại nhìn ai trong hai người, “Anh Phó.”
“Ừ”, người đàn ông mặc tây trang màu đen nhìn cô, “Cô Bùi.”
Như vậy không phải là tìm được luôn rồi sao, Bùi Hề Nhược vui vẻ, đôi mày giãn ra, lập tức nhìn về phía anh, “Anh Phó nổi bật như ngọc quý, đứng ở giữa đám đông, vô cùng thu hút ánh mắt chú ý của mọi người xung quanh.”
Phó Triển Hành lại không hề trúng chiêu này của cô, “Cô Bùi, vừa rồi hình như cô nhìn qua phía bên kia.”
“Không có mà”, Bùi Hề Nhược kiên quyết phủ nhận, chớp mắt, “À, chắc là do mắt tôi lé rồi.”
Phó Triển Hành mỉm cười, cũng không so đo với mấy lời này của cô.
Bùi Hề Nhược thấy bóng dáng mẹ Bùi vẫn đang nhìn về phía bên này, vội vã tỏ ra quan tâm, “Anh Phó ngồi máy bay qua đây, thật vất vả rồi.”
“Không có vất vả.”
“Đợi chút nữa về đến nhà, tôi sẽ xoa bóp cho anh.” Cô nói với bộ dạng đức hạnh.
“…….”
Tùy Tự ở bên cạnh quan sát hai người đối đáp, cảm giác tín nhiệm dần dần sụp đổ ngay trước mắt…….Đây chính là ‘thương nghiệp liên hôn’, ‘vì lợi ích’ mà Phó Triển Hành nói đến sao? Vợ chồng plastic, bình thường sẽ ở chung như vậy ư?
Bùi Hề Nhược cũng để ý đến hắn, “Vị này là?”
Phó Triển Hành đáp, “Tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-do/221856/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.