Sau khi từ Hồng Lư Tự trở về thì, Cửu công chúa tựa như con trùng nhỏ theo đuôi xoay quanh Diệp Xu Xu, hỏi cái này hỏi kia, biết được nàng bình an không việc gì xong, Cửu công chúa lại hỏi Diệp Xu Xu:
- “Tỷ tỷ gặp qua cái Ðại Uyên công chúa kia không? Dáng vẻ nàng ta có đẹp không?”
Diệp Xu Xu gật đầu,
- “Xác thật rất đẹp.”
Cửu công chúa chớp chớp mắt,
- “Vậy tỷ còn cứu nàng ta? Chẳng lẽ tỷ không sợ Thái Tử ca ca sẽ bị Ðại Uyên công chúa đoạt đi sao?”
Diệp Xu Xu hỏi lại:
- “Ý của công chúa là muốn tiểu nữ thấy chết mà không cứu?”
Cửu công chúa nghẹn lại, nàng nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cuối cùng, nàng cảm thấy người hẳn là vẫn phải cứu, bằng không Ðại Uyên công chúa chết ở chỗ bọn họ, bọn họ cũng không dễ dàng nói chuyện với Ðại Uyên.
Diệp Xu Xu trở về không bao lâu, Khang Nguyên Đế biết được tin tức, vì cảm tạ Diệp Xu Xu, ông đặc biệt phái đại thái giám cận thân của ông đưa ban thưởng tới, đó là một thanh ngọc như ý màu xanh biếc.
Xuân Đào và Niệm Thu nhìn thấy Diệp Xu Xu được Hoàng Thượng ban thưởng đều thật vui mừng, chỉ có Tĩnh ma ma nhìn mặt Diệp Xu Xu hiện ra tiều tụy, thở dài:
- “Cô nương, ngài mệt mỏi đi? Muốn nghỉ ngơi hay không?”
Diệp Xu Xu gật gật đầu, giao ngọc như ý cho Xuân Đào, đang muốn vào nhà nghỉ ngơi trong chốc lát, lúc này trong viện lại có người tới nữa, tiến vào chính là một thái giám cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-deu-mo-thay-thai-tu-khi-con-nho/887928/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.