Tin tức Sở Chiêm tỉnh lại rất nhanh đã truyền khắp. Đại bộ phận người trong khu vực săn bắn đều nhẹ nhàng thở ra. May mắn hắn không chết, nếu như hắn chết cũng không biết sẽ khiến cho gió lốc bao lớn.
Diệp Xu Xu trấn an Diệp Trường Canh xong, cùng Diệp Chân Chân và Địch Thanh Huyền đi ra nhà tù.
Diệp Chân Chân đôi mắt hồng hồng, yếu yếu đuối đuối nói chuyện với Địch Thanh Huyền.
Địch Thanh Huyền yên lặng nghe.
Diệp Xu Xu ngắm nhìn hai người vài lần, nghĩ thầm nàng cũng đừng làm bóng đèn che ở giữa hai người, đang chuẩn bị nhấc chân rời đi, Tống Tử Minh đuổi lại đây.
- “Diệp cô nương!”
Diệp Xu Xu nhận ra người tới.
Tống Tử Minh chạy đến trước mặt nàng, chắp tay thi lễ nói:
- “Thái Tử điện hạ cho mời cô nương đi qua một chuyến.”
Nghe vậy, ba người ở đây đều ngẩn ra, Địch Thanh Huyền dẫn đầu hỏi:
- “Thái Tử điện hạ tìm Diệp cô nương là vì chuyện gì?”
Tống Tử Minh nhìn về phía hắn cười cười, nói:
- “Cái này ta cũng không rõ ràng lắm, thỉnh hầu gia thứ lỗi.”
Nói giỡn, nhiệm vụ hàng đầu của hắn hiện tại là giúp Thái Tử điện hạ theo đuổi Diệp cô nương, sao có thể sẽ nói với Địch Thanh Huyền?
Địch Thanh Huyền thầm nghĩ chẳng lẽ là vì chuyện của Sở Chiêm? Nghĩ như vậy, hắn nhíu mày, nếu như bởi vì Sở Chiêm, vậy Thái Tử trực tiếp triệu kiến Diệp Trường Canh mới đúng, vì sao lại triệu kiến Diệp Xu Xu đây? Nhớ tới chuyện lúc trước Thái Tử tiếp tú cầu của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-deu-mo-thay-thai-tu-khi-con-nho/887904/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.