Diệp Xu Xu bước chân vội vàng chạy tới trước lều Sở Chiêm, nơi đó đã có thị vệ tầng tầng trấn thủ cửa, căn bản vào không được.
Những thị vệ đó người mặc ngân giáp, mỗi người oai hùng bất phàm, như là Ngự lâm quân trong cung.
Nơi này đề phòng nghiêm ngặt như thế, nhìn dáng vẻ tình huống bên trong xác thật không lạc quan.
Nên làm cái gì bây giờ? Nàng nắm chặt ngón tay, trong đầu nhanh chóng chuyển động nghĩ đối sách, chính là nghĩ tới nghĩ lui, nàng đều không có biện pháp, nàng không hiểu y thuật, cứu không được thế tử Hoài Dương Vương……
Thời điểm Thái Tử đi tới vừa lúc thấy nàng.
Lúc này, sắc mặt nàng tái nhợt, một tay ôm ngực, thân mình thon gầy đơn bạc có vẻ cực kỳ hiu quạnh.
Thái Tử nhéo nhéo ngón tay, nàng bị trọng thương như vậy còn chạy loạn nơi nơi……
Tống Tử Minh đi lên trước, lặng lẽ nói:
- “Điện hạ, ngài muốn qua đi an ủi Diệp cô nương hay không?”
Thái Tử dùng khóe mắt ngắm hắn,
- “Ta vì sao phải đi?”
Tống Tử Minh gãi gãi đầu, hắn ngụy trang đi, rõ ràng trong lòng là để ý Diệp cô nương, còn phải cố tình làm ra vẻ như thế!
Đúng lúc này, Địch Thanh Huyền đuổi theo lại đây, hắn đi đến bên cạnh Diệp Xu Xu nói với nàng mấy câu.
Tống Tử Minh nhanh nói:
- “Điện hạ, ngài mau đi nha, hiện tại Diệp cô nương tứ cố vô thân như vậy, nếu như địch hầu gia đáp ứng bắt tay giúp nàng, nói không chừng tâm Diệp cô nương sẽ thật sự gửi ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-dem-deu-mo-thay-thai-tu-khi-con-nho/887903/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.