"Cô chủ, mừng cô về nhà."
Mệt mỏi sau một chuyến bay dài, vốn tưởng có thể về nhà thoải mái nghỉ ngơi nhưng đời thật không như mơ. Nhìn một bàn ăn thịnh soạn ấm cúng trước mặt Mỹ Uyên không khỏi cười lạnh.
Cô chỉ đi công tác vài ngày mà mẹ con nhà này đã tác quai tác quái đến thế rồi sao?
"Xem ra hôm nay con về rất đúng lúc?"
Nhìn về phía tình cũ của chồng, đôi mày liễu hơi hếch lên vẻ ngạc nhiên.
"Hôm nay nhà có khách sao?"
Từ khi xuất hiện trong nhà Đào Thanh Thảo vẫn luôn âm thầm đánh giá người phụ nữ trước mặt, che dấu sự ghen tị nơi đáy mắt cô ta bước đến mỉm cười dịu dàng giới thiệu.
"Lần đầu gặp mặt, chị cứ gọi em là Thanh Thảo như dì và anh Vũ đi ạ."
"Rất vui được gặp em, em cũng cứ thoải mái gọi chị là Mỹ Uyên nhé."
Đối với sự khiêu khích cỏn con này Diệp Mỹ Uyên chẳng buồn để tâm, nhìn qua bàn đồ ăn trước mặt, đôi môi hồng vẽ lên một nụ cười thân thiện.
"Hôm nay nhà có khách, tại sao đồ ăn lại đạm bạc vậy quản gia Hà?"
Nữ quản gia lớn tuổi chưa kịp lên tiếng thì bà Nhậm đã sẵn giọng móc mỉa.
"Còn không biết tự nhìn lại bản thân mình thế nào, đến cái bữa cơm đạm bạc này cũng phải do cái thân già đây tự tay nấu nướng."
Nhậm Tinh Tinh bên cạnh cũng không thua kém mà góp lời tung hứng.
"Chị dâu à đừng có kén chọn như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cay-moi-hoa/2673124/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.