Edit: Thiên Tình
Tống Tranh chợt xuất hiện, khiến hai người giật nảy mình.
Cũng may Văn Anh phản ứng nhanh, khuôn mặt dịu xuống, lúc này mới mỉm cười nói, "Sao đột nhiên trở về rồi?"
Tống Tranh đi tới, "Đây là đang làm gì?"
"Kêu Thu Sắt giúp ta vấn tóc ấy mà, nha đầu này, khăng khăng nói cây trâm này không đẹp, cứ chống đối ta." Nàng sẵng giọng, "Chàng nhìn xem có đẹp hay không?"
Tim "Thu Sắt" như mắc tới cuống họng, phu nhân điên rồi sao, vô duyên vô cớ thêm ra một cây trâm, nàng ấy không sợ Tống đại nhân truy cứu?
Nếu bị lộ, vậy coi như xong!
Nhưng nếu nàng tiến lên ngăn cản nhất định có vẻ kỳ quái hơn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Văn Anh đưa cây ngọc trâm mà Vệ Lăng Hằng chọn lựa tỉ mỉ tới trước mặt Tống Tranh.
Tống Tranh trái lại nhìn kỹ một chút,"Rất hợp với nàng."
Văn Anh lộ vẻ mừng rỡ, lúm đồng tiền cực kỳ ngọt ngào.
"Thu Sắt" thầm thở ra một hơi, lại không khỏi khó hiểu, phu nhân nắm chắc Tống đại nhân không nhận ra cây trâm này?
Văn Anh đương nhiên biết, chỉ bằng nguyên chủ và Tống Tranh một năm cũng không có mấy lần ở chung phòng, hắn đâu thể nhớ được trong hộp trang sức của cô có những gì? Cô lo lắng không phải ngọc trâm, mà là...
"Nàng lấy giấy viết thư này ra, là muốn truyền tin cho ai à?" Quả nhiên, Tống Tranh vừa vào trong lấy công văn, vừa có vẻ lơ đãng hỏi.
Cây trâm và tờ giấy đều được cầm trên tay nàng, hắn hiển nhiên nhìn thấy.
Đối với vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-cai-the-gioi-to-mot-lan/1737696/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.