Chuyện này cũng chỉ là nhạc đệm nhỏ, sau tiết Ngữ văn chính là họp lớp.
Kết thúc một học kì chính là họp lớp, chủ nhiệm lớp tất nhiên dặn dò nhiều hơn, hết bài vô nghĩa này đến cái khác, sau đó thì giao bài tập nghỉ đông.
Sau tiếng chuông tan học, kì nghỉ đông bắt đầu.
Buổi tối.
Tô Khả Tây tắm rửa xong xuôi, cô không có gì làm mà nằm trên giường gọi điện thoại cho Lục Vũ.
Bên ngoài trời đã tối, đúng là thời điểm bắt đầu cuộc sống về đêm.
Điện thoại rất nhanh được bắt máy, tai nghe bên kia là tiếng ồn ào cộng với tiếng nhạc.
Tô Khả Tây hỏi: “Ngày mai cậu không đi chơi được sao?”
Lục Vũ trả lời, “Ừ.”
Tô Khả Tây biết nói nhiều thì anh cũng nghe không được, đơn giản nói thẳng: “Các cậu ở đâu, gửi định vị cho tớ đi rồi tớ đến.”
Cúp điện thoại xong cô liền nhận được địa chỉ định vị.
Là hộp đêm mới mở cũng không lâu cách nhà cô không xa, gần đây có không ít người đi, lâu lâu cô đi ngang qua cũng có thể nhìn thấy mấy người quen.
Đi xe vài phút là đến, đây là lần đầu Tô Khả Tây tới hộp đêm.
Trước đây cô sẽ không tới mấy chỗ này, hơn nữa là cô cũng không muốn tới, dù sao học sinh ở Gia Thuỷ Tư Lập ngoan ngoãn hơn nhiều.
Đường Nhân và cô cũng không thích mấy trường hợp như vậy lắm.
Đèn sáng mập mờ, một dãy ghế dài nhìn vào trong.
Tô Khả Tây còn chưa kịp nhìn thấy người thì cánh tay đã bị kéo lại, cô vừa muốn giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-anh-dao/1716368/chuong-41-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.