Trong vườn địa đàng.
Mộng Cầm ngồi bên một bờ suối. Lặng ngắm dòng nước trong veo lững lờ trôi đi, cô không khỏi chạnh lòng, hỏi theo con nước: “Mộc Trầm, khi nào ta bên nhau?”
“Cô lại nhớ người yêu nữa à?” Chàng bạch y xếp cây quạt, ngồi xuống vạt cỏ cạnh cô.
“Giây phút nào tôi cũng nhớ cả. Mỗi một khắc trôi đi, trong đầu, trong tim tôi đều ngập tràn hình ảnh của Mộc Trầm. Liệu chúng tôi có còn cơ hội gặp lại nhau?”
“Còn! Cô tin tôi đi!” Anh chàng bạch y nói cho vui. Rồi hỏi cô: “Cô là sinh viên trường múa phải không?”
“Ừm. Tôi học ở Viện múa Nghệ thuật!”
Hai mắt anh ấy sáng lên: “Có thể dạy tôi một điệu tango không?”
Tango à?
Nhắc đến vũ điệu này khiến Mộng Cầm càng nhớ Mộc Trầm. Đây là vũ điệu đầu tiên hai người nhảy với nhau. Là vũ điệu giành cho những cặp tình nhân.
“Từ trước tới nay, tôi chỉ nhảy với Mộc Trầm!”
Anh chàng bạch y nghe vậy càng sốt sắng: "Cô dạy tôi đi. Vì người con gái tôi yêu rất thích điệu tango. Cô ấy bảo: Khi nào tôi có thể ôm cô ấy nhảy một điệu, cổ mới đồng ý ở bên tôi.
Mộng Cầm à! Chúng ta là bạn. Nể tình tôi đưa cô qua năm con sông, đưa cô đến đây, cô làm ơn giúp tôi nhé!"
Mộng Cầm nhìn anh ấy. Thoáng lưỡng lự: "Vũ điệu này nam nữ phối hợp với nhau rất chặc chẽ.
Tôi không…"
“Tôi hứa sẽ giúp cô: Sau này vị Thái tử có tên Mộc Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391450/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.