Nhận được lời tỏ tình của Mộng Cầm, anh xúc động. Ly vang đang kề ở thành môi chững lại bất động. Trong khoang miệng chưa có một giọt rượu nào, vậy mà Mộc Trầm đã say.
Say men tình!
Anh run run bỏ xuống ly rượu. Ánh mắt phủ sóng đắm đuối chìm vào một đáy mắt. Ngay tức khắc, làn nước xanh hòa quyện và cuốn lấy làn nước màu hổ phách dập dìu, dập dìu rồi đưa nhau hướng tới một bến bờ.
Anh mạnh mẽ đứng lên khỏi ghế, bước đến đỡ lấy Mộng Cầm. Bàn tay phải khẽ nâng chiếc cằm tinh xảo. Hướng mặt mình thẳng vào mặt cô.
"Mộng Cầm! Em thấy anh như thế nào?" Anh rất nghiêm túc như vị chinh phu dặn dò vợ trước giờ lên đường ra biên ải.
Một Mộc Trầm bất ngờ nghiêm trang chuẩn soái như thế này, cô vừa thấy lạ vừa thích thú. Cô nhìn anh mê đắm, mỉm cười.
"Em đừng cười! Nói thật cho anh biết!" Chứ tim anh sắp muốn ngưng đập vì những bí mật chuẩn bị nói với em.
"Ồ!" Mộng Cầm nhận ra anh đang thành khẩn mong chờ. Cô nghiêng mặt giả bộ ngắm nghía anh các kiểu thật kĩ rồi hắng giọng nghiêm túc trả lời anh: "Người yêu trong mộng của em rất ư là đẹp trai!"
"Đẹp mức nào?" Anh cần cô nhận xét cụ thể.
Mộng Cầm ra vẻ đắn đo suy nghĩ rồi cười hì hì dướn người thì thào vào tai anh: "Đẹp như một chàng hoàng tử!"
"Em có yêu chàng hoảng tử đó không?"
"Rất yêu!"
"Em yêu đến mức nào?
"Khắc cốt ghi tâm!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391436/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.