Sau chầu ăn uống no say. Mộc Trầm vét nốt mấy tờ polymer ít ỏi đi thanh toán. Anh mang bộ mặt ỉu sìu ngồi xuống ghế.
Đám anh em tưởng anh buồn vì chuyện cưới vợ, tụi nó bô bô:
"Hoàng tử, anh yên tâm, tụi em nghe nói Công chúa của Hương quốc cực kì xinh đẹp!"
"Công chúa Hương quốc à?" Xem ra chuyện này không còn là chuyện nhỏ. Bởi giữa hai vương quốc Mộc - Hương đã có giao ước từ lâu: Nếu hai bên sinh bé trai, bé gái thì đó là một cặp uyên ương. Bên nào phá bỏ hôn ước, công chúa hay hoàng tử vương quốc đó sẽ phải trả lại linh hồn cho trời đất để tránh họa vương quốc bị diệt vong.
"Xứ thần Hương quốc đã mang lễ cầu thân. Nên anh yên tâm, công chúa đã thuộc về anh!" Nhị Vệ bồi thêm câu cho lòng anh thêm rối.
Chuyện đến nước này, bắt buộc anh phải sắp xếp về nhà một chuyến.
"Đội Thập Vệ, nghe lệnh!"
Mười anh chàng cao to, oai nghiêm một hàng đồng thanh: "Dạ, hoàng tử!"
"Lập tức quay về Mộc quốc! Nói với cha ta: Nửa tuần trăng nữa Mộc Trầm sẽ về phục lệnh!"
Những tưởng mười thằng đồng thanh hô: Rõ.
Ai ngờ, cả bọn đứng ngớ ra đó. Nhị Vệ lắp bắp: "Dạ..không về..được đâu hoàng tử!"
"Tại sao?"
"Mộc Vương truyền lệnh: Không đưa được hoàng tử về thì đừng vác thây ló mặt ở Mộc quốc! Về đó không có đất chứa ạ!"
"Tụi em phải bám theo anh thôi! Có phước cùng hưởng, có họa cùng chia!" Chín thằng xòe tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-tram-khi-nao-ta-ben-nhau-/3391431/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.