Mọi người bất ngờ, Thu Thúy chạy ra đỡ lấy chị dâu, tức giận quát mắng.
- Tiện nhân! Dám đánh đại tẩu, ngươi muốn chết sao?
Thượng thư đại nhân hô.
- Thu Thúy câm miệng! Lê Dung tiểu thư, có gì từ từ nói, sao lại động tay động chân?
Lê Dung liền trừng mắt nói rằng.
- Là do đại nhân không biết dạy con đó chứ. Người của Mộc gia đâu dễ bắt nạt?
Đại Vỹ và Lê Tần ngồi một bên, thầm vỗ tay tán thưởng. Lê Dung hiền lành của bọn họ từ lúc nào trở nên ngang ngược rồi.
Phu nhân thượng thư nhíu mày nói rằng.
- Có phép tắc hay không cũng không đến lượt nha đầu ngươi nói.
Nhìn bà tức giận, Lê Dung trực tiếp ngó lơ, bảo rằng:
- Võ đại nhân, rõ ràng người hạ độc chạy vào phủ, bây giờ ông gọi nha hoàn tới điểm danh, nếu người đó cố tình trốn rồi hoặc bị ông giấu đi thì chúng tôi làm sao biết được.
Võ đại nhân tức giận đập bàn.
- Hàm hồ! Lê Dung, ngày trước ta và cha ngươi là thông gia, tình nghĩa sâu đậm. Thừa tướng phủ gặp nạn, ta không giúp được, ngươi ghi hận ở trong lòng đúng không?
Lê Dung cười khẩy nói rằng.
- Tiểu nữ nào dám ghi hận! Họa là do nhị ca ta làm ra. Chuyện cũng qua rồi, Võ đại nhân cớ sao phải nhắc tới người đã khuất? Người đang lãng tránh sự việc sao?
Thượng thư phu nhân hừ một tiếng.
- Không phải nể tình cha mẹ ngươi. Bọn ta đã sớm đuổi người ra khỏi đây rồi! Từ khi nào con gái của phủ thừa tướng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-than-tai-sinh/952944/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.