Vấn đề lớn nhất hiện giờ của Trần Tiết không phải mấy xe lương thực mà là hắn và quan giữ kho lấy trộm quân lương trong suốt một thời gian dài, nếu chẳng phải Trần Tiết mãi không chịu khai số lương thực đó đã đi đâu, có lẽ hiện giờ hắn đã bị chém cụt tay rồi.
Thái thú Tiên Ti nơi đây là đồng liêu với Địch Diệp Phi hồi còn làm Túc vệ quân, người này có thể làm cận vệ bên cạnh Hoàng đế tất nhiên cũng nhận ra Thác Bạt Hoảng, thế nên Thác Bạt Hoảng bèn dẫn A Đan Trác đi dạo chợ, tránh lúc mấy vị “đại nhân” gặp mặt.
“Ngươi nói Trần Tiết vẫn luôn thay mặt Hoa đại nhân tiếp tế cho người nhà của những đồng đội đã hy sinh?” Thái thú Tiên Ti cau mày, “Người này chẳng biết phân biệt công tư, dù không lấy đem bán thì vị trí Quận uý cũng không giữ được nữa.”
Thái thú Tiên Ti nơi đây họ Phí Vũ, là một ông chú trung niên râu dài.
Hạ Mục Lan không phản bác lời hắn nói.
Nếu không phải Trần Tiết từng là thuộc hạ của Hoa Mộc Lan, gặp cô thì cô cũng mắng hắn một câu không phải.
Trần Tiết người này đi theo Hoa Mộc Lan trui rèn trong quân đội hồi lâu, cách đối nhân xử thế có tiến bộ hay không thì chưa biết nhưng về mặt công và tư, đúng thật có chút lẫn lộn.
Hiện tại hắn đã làm quan chứ không còn đánh giặc nữa. Trong quân đội, tướng quân quản lý lương thực của cấp dưới, lương thực đã qua tay thì phân phối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-lan-vo-huynh-truong/2512085/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.