Lúc tôi mơ mơ màng màng tỉnh lại thì đã là buổi trưa mùng một, đầuđau như muốn nứt ra, lúc quay đầu lại thì chỉ thấy mình Bích Oánh đangngơ ngẩn ngồi ở mép giường, bên cạnh từ lâu đã không còn người nào. Tôixoa xoa đầu, rên rỉ hỏi Bích Oánh, những người khác đi từ lúc nào mà tôi chẳng hay biết gì.
Nàng nói Vu Phi Yến, Cẩm Tú và Tống Minh Lỗi từ lúc trời chưa sáng đã tới Tử viên chúc tết, còn Giác Tứ gia thì bị Quả Nhĩ Nhân kéo đi Tửviên. Bích Oánh bảo, Quả Nhĩ Nhân kia thật sự rất thần kỳ, tối hôm qualại ngồi bên ngoài canh giữ cả đêm. Sáng hôm nay lúc bọn Vu Phi Yến rangoài mới phát hiện ngoài sân có thêm một người tuyết. Người tuyết kiabỗng nổ tung, khiến nàng bị dọa hét toáng lên, mà lão lại mở mắt nhìnxung quanh, vặn lưng một cái rồi không để ý tới bọn họ còn đang kinhngạc đã nhảy vào phòng vác Nguyên Phi Giác đi mất. Bạn học Nguyên PhiGiác lúc đi vẫn còn vừa dụi mắt vừa gọi tên tôi, tôi nghe mà thổn thứckhông thôi.
Bởi năm mới không được giặt áo, quét nhà, tôi liền nằm trên giườnghết nửa ngày, mới lười biếng bò dậy, dắt Bích Oánh đi các nơi chúc tết.
Trong tháng giêng, tiểu ngũ nghĩa chúng tôi vẫn thường tụ tập, màNguyên Phi Giác ngẫu nhiên cũng tới. Chúng tôi phát hiện ra, mỗi lầnNguyên Phi Giác tới nhà tôi, đại thúc Quả Nhĩ Nhân đều âm thầm đi theo, hoặc là trốn trên cây hoặc là làm người tuyết, so với cận vệ Nam Trung Hải(1) và ninja của hiện đại thì chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-can-hoa-tay-nguyet-cam-tu/82038/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.