Giữa lúc toàn bộ Đông Đình hoàng triều vẫn tĩnh lặng trong không khí ngọt ngào của đêm Thất tịch, mùng mười tháng bảy năm Vĩnh Nghiệp thứ hai, bố chính sứ(1) phủ Chiết Giang báo lên, ba phủ Hàng Châu, Gia Hưng, Thiệu Hưng có biển động, hàng vạn gian nhà bị phá hủy, hàng vạn người bị nhấn chìm, cảnh vật hết sức tiêu điều.
Ngay sau đó, ngày mười bảy tháng bảy, bố chính sứ Hà Nam lại cấp báo, Hà Nam xảy ra nạn châu chấu cực kỳ nghiêm trọng.
Ruộng đất mênh mông của Trung Nguyên, đâu đâu cũng xuất hiện những đàn châu chấu lớn. Châu chấu bay đến đâu là nơi đó đen nghịt một mảng, ngay cả ánh nắng rực rỡ cũng bị át đi.
Hoa màu ở những nơi châu chấu đến ắt sẽ bị gặm hết sạch, cả rễ cành cũng chẳng còn. Vài nơi nghiêm trọng hơn, đàn châu chấu còn tấn công cả người, ăn cả xác chết.
Thời đại này chưa có tri thức khoa học để nghiệm chứng, đa phần mọi người đều cho rằng nạn châu chấu xuất hiện là do ông trời muốn trừng trị loài người nên mới giáng tai họa xuống. Dân chúng khắp nơi đi thắp hương cầu thần cho qua kiếp nạn, nhưng dường như lần này thần linh không còn phù hộ cho Đông Đình, hoa màu bị châu chấu phá hoại càng lúc càng nghiêm trọng, khu vực bị nạn cũng dần mở rộng tới phủ Hồ Bắc của Đông Đình cùng phủ Quý Dương của Nam Chiếu, quan lại địa phương không ngừng báo nguy lên triều đình.
Mà triều đình vừa phải xoay sở tình hình ở biên giới vừa phải cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moc-can-hoa-tay-nguyet-cam-tu/3279277/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.