"Làm gì có!" Viên Vũ lập tức phản bác. 
Nếu là Hàng Dục của một tháng trước, Viên Vũ nói không chừng còn sẽ mắng anh là đồ biến thái cuồng tự luyến, ai thích đồ bệnh thần kinh, nhưng mấy ngày nay ở chung, có cái nhìn mới mẻ, thậm chí....cô cũng không bài xích khi anh cách mình gần như vậy. 
"Sao anh không biết, lúc nào tức giận em sẽ khóc nhỉ?" 
Viên Vũ: "......" 
Đầu tim cô run lên, cứng cổ nói: "Cậu quản tôi vì sao khóc, thích khóc thì khóc ai cần cậu lo." 
"Tránh ra." Cô duỗi tay đẩy anh, cúi đầu, lộ ra vành tai đỏ bừng, "Tôi muốn đi xuống." 
Hàng Dục nghiêng đầu ngậm lấy vành tai cô, hơi dùng sức cắn một cái: 
"Không cho." 
"Hàng Dục!" Cô bị cắn bất ngờ giật mình, cả khuôn mặt đều đỏ thấu, tay nhỏ chống ngực anh, dùng sức đẩy đẩy: "Thả tôi xuống!" 
Nếu là ngày thường theo tính tình cô gái này, đừng nói là Hàng Dục cắn vành tai, chỉ cần cắn quần áo, cô đã chửi ầm lên, còn sẽ tát một cái lên vai anh, nhưng hiện tại, còn không hề đánh người, mặt đỏ tai hồng cúi đầu trốn tránh. Hàng Dục càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, cúi người ôm chặt lấy cô. 
"Hàng Dục!" Cô giãy giụa: "Cậu thả tôi ra!" 
"Không thả." Anh dùng sức giữ chặt eo cô, cảm xúc của dây thanh quản dừng trong không khí, làm cho xung quanh như trầm xuống: 
"Đời này sẽ không thả nữa." 
Anh nghiêng đầu, tìm được môi cô, hôn lên. 
Nháy mắt khi hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-uoc/2766773/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.