Hàng Dục nhấc người cô xuống dưới, Viên Vũ nhanh chạy về hướng toilet, còn chưa chạy đi, cổ tay đã bị Hàng dục nắm lấy.
"Viên miu miu." Anh chỉ lên trên tủ giày, chỗ cô vừa ngồi hỏi: "Đây là cái gì?"
Chất tủ bằng gỗ bị thấm ướt một vệt nhỏ.
Viên Vũ kẹp chặt chân, quần lót của cô đều ướt, hôm nay cô mặc chiếc quần lót ren mỏng, thông hơi, cô không nghĩ sẽ chảy nước, càng không nghĩ nước cũng sẽ thấm ra khỏi quần, thấm cả ra tủ giày. Tuy rằng đã lâu không làm...nhưng trước mặt chính là Hàng Dục, sao cô lại như vậy.
Trong đầu cô vừa xấu hổ lại vừa tức giận, vành tai hồng như lấy máu, miệng không muốn giải thích, chỉ dùng sức hất tay Hàng Dục ra: "Buông ra!"
"Rõ ràng thích anh." Hàng Dục dùng tay siết chặt eo cô, kéo người vào lòng ngực:
"Một chút là đủ rồi, Viên miu miu, anh muốn không nhiều lắm."
Thân thể anh rất nóng, nhiệt độ cơ thể cách lớp vải mỏng truyền vào, như một cái bếp lò đang bốc hơi, nói chuyện ngực cũng rung rung, tiếng cuối mang theo âm tiết khàn khàn: "Chỉ một chút."
Không biết trong lòng Viên Vũ có cảm giác gì, chỉ thấy trái tim nảy lên cuồng loạn, vừa nãy cô khóc không phải vì Hàng Dục hôn mình, mà vì nhớ đến Kỷ Văn Bác, cảm thấy thật xin lỗi anh, nhưng rõ ràng bọn họ đã chia tay.
Cô cũng không biết mình đang lung tung suy nghĩ rối loạn cái gì, chỉ cảm thấy, nếu mình thích Hàng Dục, vậy sẽ nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-uoc/2766771/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.