Đồ Du Du và Tô Thành không trở về luôn mà đi dạo phố một lúc, việc này tưởng chừng như vô vị nhưng khi hai người cùng bước đi trên đường phố không có điểm dừng như vậy lại trở nên vô cùng thú vị. Buổi tối tuyết đã ngừng rơi nhưng nhiệt độ ngoài trời cũng vẫn còn rất lạnh, Đồ Du Du mặc áo phao trắng dài rộng, còn mang cả khăn tay len cùng khăn quàng trên cổ, nhưng Tô Thành lúc nào cũng chỉ mặc một chiếc áo len cổ lọ cùng măng tô dáng dài, người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy nhất định không đủ ấm, đến bản thân Đồ Du Du cũng còn nghi ngờ hắn rốt cuộc có phải là kiểu thời trang đánh tan thời tiết hay không nữa.
Đường phố lung linh ánh đèn, trên đường từng cặp tình nhân vui vẻ hạnh phúc nắm tay nhau bước đi, Đồ Du Du cúi đầu nhìn tới bàn tay của Tô Thành liền quyết định vươn tay nắm lấy tay của hắn, Tô Thành cúi đầu nhìn xuống chỗ tay mình kết quả liền trực tiếp nắm lấy tay của Đồ Du Du cho vào trong túi áo khoác của mình.
Đồ Du Du mỉm cười, Tô Thành quả thật rất ấm áp lại vô cùng tỉ mỉ, chỉ với hành động nhỏ nhặt này của hắn thôi cũng làm cho cậu cảm thấy hạnh phúc lạ thường:
"Tô Thành, hôm nay anh tới chỗ ông ngoại thế nào rồi, kể cho em nghe có được không?"
Tô Thành vẫn chậm rãi cùng Đồ Du Du sóng vai bước đi, người đi đường thỉnh thoảng sẽ ngoái lại phía sau nhìn họ một cái, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-em-ay-cung-vo-dung/2495054/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.