Đồ Du Du đứng ở bên cạnh Tô Thành từ trên cao nhìn xuống, cậu đánh giá một hồi vẫn chưa thể nào hoàn toàn tin tưởng được lời nói kia của hắn, nhưng mà điều kiện mà Tô Thành đưa ra rất là tốt, cậu chỉ cần cho hắn ngủ ở tại chỗ này, hắn liền có thể đảm bảo được cho cậu chuyện sau này ở trên lớp dạy học sẽ không có ai quấy rầy nữa, ngẫm lại mình mất ít nhưng lại được nhiều. Rất nhanh sau đó Đồ Du Du mới ngã ngửa phát hiện ra được một chuyện rằng, để cho Tô Thành ở tại nhà mình ngủ chẳng khác nào chuyện dẫn sói vào nhà, mình mất nhiều nhưng được chẳng là bao, đến mức muốn đuổi sói đi cũng không kịp nữa, dĩ nhiên chuyện này vẫn là đợi đến lúc đó rồi nói sau.
"Cậu định làm thế nào để cho bọn họ không gây khó dễ cho tôi lúc tôi đứng lớp?"
Tô Thành đuôi mắt khẽ cong cong, trong đôi con ngươi tinh tường mang theo ý cười mờ ám:
"Chuyện này thầy không cần phải biết, nếu như có ai gây khó dễ cho thầy thì cứ về nói lại cho tôi là được"
Đồ Du Du không cần nghĩ nhiều cũng biết tên điên cuồng này sẽ đánh người, tuy rằng cậu không thích bị gây khó dễ nhưng mà cậu cũng không muốn đám nam sinh kia bị đánh, dù sao đánh nhau thì sẽ to chuyện, đến lúc đó bị tìm ra thì khẳng định cũng liên lụy tới cậu ít nhiều:
"Cậu nếu như muốn đánh bọn họ thì thôi đi"
Tô Thành cười ha ha:
"Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-em-ay-cung-vo-dung/2494908/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.