Trở lại Lạc Thành, cô không thể không đối mặt với những chuyện cô không muốn đối mặt. Cô giống như là con rối gỗ bình thường bị giật dây, bị người ta khống chế, không phải do chính cô làm chủ.
Mấy giờ sau, Lê Sơ trở lại căn phòng trọ ở Lạc Thành.
Vừa vào cửa, Lê Sơ theo bản năng gọi tên Từ Tử Khâm, “Tử Khâm, mình đã trở lại.”
Trong phòng cũng không có ai đáp lại cô.
Lê Sơ vỗ vỗ mặt mình, thầm mắng mình hồ đồ. Lúc này Từ Tử Khâm hẳn là còn ở trong trường học.
Lê Sơ trở về phòng thay quần áo trên người.
Từ trong tủ quần áo chọn ra một cái váy satin màu đỏ rượu, cái váy này vốn định mặc ở tiệc đính hôn, nhưng ngày đó cô lại không mặc.
Cô nghĩ, lần cuối cùng gặp Hạ Minh Châu với thân phận vị hôn thê, dù sao cũng phải ăn mặc long trọng một chút, cũng phải xinh đẹp một chút.
Lê Sơ để mặt mộc cũng đã đủ diễm lệ, cho dù là trường hợp trọng yếu cũng chỉ trang điểm nhẹ, nhưng hôm nay, cô muốn mình xinh đẹp một chút.
Tỉ mỉ trang điểm cho mình, lại thoa son môi màu đỏ thẫm, khuôn mặt vốn hơi tiều tụy kia dưới sự che lấp của phấn cũng sinh động hơn rất nhiều.
Người phụ nữ trong gương môi đỏ răng trắng, hai mắt ẩn tình, như là mỹ nhân từ trong phim Hồng Kông thập niên 90 đi ra.
Cho dù là ai gặp cũng sẽ đều cho rằng cô đi hẹn hò hoặc là tham dự sự kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483254/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.