Lê Sơ cắn môi, nước mắt đảo quanh hốc mắt, cô liều mạng kiềm chế, không cho nước mắt rơi xuống, “Hai người sống không tốt, con sẽ càng không an tâm. Mẹ, mẹ đừng lo lắng, chuyện tiền bạc con sẽ nghĩ biện pháp.”
Phùng Ngọc Dung thở dài một tiếng: “Còn có thể có biện pháp gì...”
…
Ngày hôm sau, Lê Diệu Tường tỉnh táo lại, lúc bác sĩ tới kiểm tra phòng đã làm kiểm tra, nói là quan sát thêm vài ngày nữa là có thể xuất viện.
Trên khuôn mặt tràn đầy u sầu của Phùng Ngọc Dung rốt cuộc có vẻ tươi cười.
Đưa bác sĩ ra ngoài, Lê Sơ lập tức ở lại cửa, cô nghĩ biện pháp liên lạc xem có thể mượn được tiền hay không.
Điện thoại một hồi lại một hồi gọi đi, đối phương một khi nghe được ý đồ đến đây của cô lập tức chuyển đề tài, hoặc là trực tiếp cúp điện thoại.
Gọi mười mấy cuộc điện thoại ra ngoài, một phân tiền cũng không có mượn được.
Lê Sơ vô lực ngồi phịch xuống ghế dài.
Nếu như đi hỏi Hạ Minh Châu vay tiền, nhất định có thể vay được, nhưng một khoản tiền lớn như vậy, mặc dù Hạ Minh Châu bán nhà bán xe cũng không thể nào gom đủ.
Huống chi, Hạ Minh Châu hiện tại bị cách chức, thu nhập không bằng lúc trước, cô căn bản không muốn mở miệng với Hạ Minh Châu.
Đây là chuyện của nhà cô, không liên quan đến Hạ Minh Châu, cô cần gì phải kéo anh vào vũng bùn này.
Điện thoại di động rung lên, đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483249/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.