Anh không muốn tiếp tục chờ đợi, lúc này lập tức gọi điện thoại qua.
Để điện thoại sang một bên, Phó Tự Trì khởi động xe.
Bên tai truyền đến tiếng điện thoại bận rộn làm cho trong lòng anh càng thêm phiền não, anh đạp chân ga, xe lập tức như mũi tên rời cung, ở trong đêm tối lưu lại tàn ảnh chợt lóe qua cực nhanh.
Nửa giờ đi xe, anh gọi bốn năm cuộc điện thoại, trước sau vẫn không có ai tiếp, thẳng đến khi dừng lại ở tiểu khu vườn hoa Đức Dương, anh thấy được xe của Hạ Minh Châu.
Chiếc xe mộc mạc lại rẻ tiền, cùng tiểu khu bẩn thỉu không chịu nổi này lại càng hợp nhau đến lạ.
Sự ghen tị trong lòng ức chế không được sinh trưởng điên cuồng.
Người phụ nữ kia lại không chịu nhìn thẳng vào anh, cự tuyệt điều kiện anh đưa ra, chỉ vì ở cùng một chỗ với Hạ Minh Châu.
Anh thậm chí muốn cường ngạnh mà trói Lê Sơ đến bên người mình, ép buộc trong mắt cô ngoại trừ anh không còn người nào khác.
Trong xe bí bách đến mức anh không thở nổi, Phó Tự Trì mở cửa sổ xe, châm một điếu thuốc.
Cổ tay khoát ở trên cửa sổ xe, khói thuốc lá lượn lờ, ở trong đêm tối tiêu tán tan đi, ngoại trừ tàn thuốc đầy đất thì cái gì cũng không lưu lại.
Một điếu thuốc thiêu đốt hầu như không còn, tâm tình phiền muộn trong lòng anh cũng không được hóa giải chút nào.
Anh mở danh bạ, gọi điện thoại cho Thời Doanh.
Điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mo-tuong-doc-chiem-nang/3483227/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.